Ngày xửa ngày xưa, nhỏ cóc vẫn sần sùi không đẹp như ngày nay.
trí thông minh của ta đây!
phiên bản quyền của thôn Xìtrum
Bạn đang xem: Con cóc là cậu ông trời
Tuy thế cóc khét tiếng giữa muôn loài là một trong những con đồ dùng tuy bé nhỏ tuổi nhưng khôn xiết gan dạ, gan cóc tía nhưng mà lại. Vào một năm ko nhớ rõ năm nào, trời làm cho hạn hán mập khiếp, nắng nóng lửa không còn tháng này cho tháng không giống thiêu cháy cây cối, hút cạn hết nước sông ngòi, váy đầm hồ. Muôn loài không hề một giọt nước nhằm uống. Các con trang bị to mập hùng to gan lớn mật xưa nay tác oách tác quái trong rừng đầy đủ nằm lè lưỡi mà thở để đợi chết, không có ai nghĩ được kế gì để cứu giúp mình, cứu muôn loài. Sức khỏe của bọn chúng chỉ để ăn hiếp nhau thôi chứ đâu rất có thể làm gì nổi ông trời. Duy có anh chàng Cóc tía nhỏ nhắn nhỏ, xấu xí kia là tất cả gan to. Anh tính chuyện lên thiên đình kiện Trời có tác dụng mưa cứu giúp muôn loài.Khởi đầu chỉ có một mình nhưng anh không nản. Ði sang một vũng váy đầm khô, Cóc tía gặp Cua càng. Cua hỏi Cóc đi đâu, Cóc bèn kể rõ sự tình với rủ Cua cùng đi kiện Trời. Thuở đầu Cua định bàn ngang, thà chết ở chỗ này còn rộng chứ Trời xa nuốm đi sao tới mà kiện cùng với tụng, tuy vậy những con vật ở quanh Cua nghe Cóc nói lại tranh nhau mà lại bàn ngang bàn lùi, tạo nên Cua nổi giận. Nói ngang cành bứa bàn ngang là chuyện ngang của Cua thế mà họ lại dám tranh mất mẫu quyền ấy, chiếc quyền được phép ngang như cua cơ mà. Cố kỉnh là Cua làm cho ngược lại, Cua tình nguyện cùng đi với Cóc.Ði được một quãng nữa, Cóc lại chạm mặt Cọp đang nằm phơi bụng thở thoi thóp, Gấu đang chảy mỡ ròng ròng với khát cháy họng. Cóc rủ Gấu với Cọp đi khiếu nại trời, Cọp còn lưỡng lự thì Gấu đã gạt đi nhưng mà nói rằng:- Anh Cóc nói có lý, chẳng chắc rằng chúng bản thân cứ nằm ở chỗ này đợi chết khát cả ư? Ta theo ông Cóc thôi! Ðến ngang như anh Cua còn theo ông Cóc được thì tại sao chúng mình không theo.Cả lũ nhập lại thành đoàn. Ði thêm một khoảng nữa thì gặp bầy Ong đang khô mật và nhỏ Cáo bị lửa nướng cháy xém lông. Cả hai loài vật này cũng nhiệt huyết nhập vào đoàn con vật đi khiếu nại Trời vị Cóc dẫn đầu.Cóc dẫn chúng ta đi mãi, đi mãi mang lại tận cửa thiên đình. Lúc đi trên đường cả đàn đều hăng hái nhưng mang đến trước cửa ngõ Trời oai nghiêm, đàn Cọp, Gấu, Cáo, Ong, Cua gần như sợ, duy chỉ gồm Cóc là gan liền dõng dạc ra lệnh:- hiện thời các anh đề nghị nghe lời tôi. Cơ là chum nước của Trời, anh cua vào nấp vào ấy. Anh Cáo nấp ngơi nghỉ phía bên trái tôi, anh Gấu nằm tại vị trí phía bên yêu cầu tôi, còn anh Cọp chuyên cần nằm ẩn dưới tôi. Những anh có nghe lệnh của tôi thì mới có thể thắng được Trời.Tất cả những nghe lệnh của Cóc. Chuẩn bị đặt ngừng đâu đấy Cóc new nhảy lên mặt trống trờ đánh bố hồi trống ầm vang như sấm động. Ngọc Hoàng sẽ ngủ trưa một giải pháp lười biếng bị tiếng trống lôi đình thức tỉnh dậy bắt buộc bực tức, bắt Thiên lôi ra xem bao gồm chuyện gì. Thiên lôi lười biếng vội phủi lớp bụi và mạng nhện rác rưởi giăng đầy trên lưỡi búa khoảng sét cắn cổ chạy ra. Thiên lôi quá bất ngờ vì ở ngoại trừ cửa thiên tào chẳng thấy có một người nào cả chỉ thấy mỗi một con Cóc xù xì xấu xí đã ngồi chễm trệ cùng bề mặt trống ở trong phòng Trời. Thiên lôi hết nhìn con Cóc lại nhìn lưỡi búa trung bình sét khổng lồ của bản thân mình và thở dài bởi vì cái búa to quá mà lại Cóc nhỏ xíu quá, đánh chưa kiên cố đã trúng được. Thiên lôi bèn vào tâu Ngọc hoàng, vua nghe chấm dứt bực lắm bèn sai bé gà trời cất cánh ra mổ bị tiêu diệt chú Cóc hỗn láo kia.Gà trời vừa hung hăng bay ra thì Cóc đã nghiến răng ra hiệu, lập tức chàng Cáo nhảy đầm ra gặm cổ kê tha đi mất. Cóc lại đánh trống lôi đình. Vua càng giận duy trì sai Chó bên trời xổ ra cắn Cáo. Chó vừa xồng xộc chạy ra thì Cóc lại nghiến răng ra hiệu. Chớp nhoáng anh Gấu lừng lững xổ ra đón con đường tát mang lại chó một đòn trời giáng. Chó bị tiêu diệt tươi.Cóc lại thúc trống lôi đình đánh thức Ngọc hoàng. Hoàng đế bèn không nên Thiên mang ra trị tội gấu. Thiên lôi là vị thần trời có lưỡi tầm sét những lần vung lên thì thành sét đánh ngang trời, thành sấm động bốn cõi. Sức khỏe của Thiên lôi không có ai bì được. Vua yên trí lần này cử mang đến ông Thiên mang ra quân thì dòng đám Cóc, Cáo ắt hẳn là tan xác. Chính vì thế khi ông Thiên lôi vác lưỡi trung bình sét đi là ngọc hoàng lại có được một chân nằm trên ngai vàng vàng mà ngủ tiếp.Thiên lôi vừa hầm hố vác búa tầm sét ra đến cửa thiên tào thì Cóc sẽ nghiến răng ra lệnh, lập tức bọn Ong nấp bên trên cánh cửa cất cánh vù ra với cứ nhè vào mũi Thiên lôi cơ mà đốt. Nọc ong đốt đau lắm, mũi Thiên lôi rát như cần bỏng. Nhớ rằng ở cửa trời có một chum nước. Thiên lôi gấp vàng quăng quật cả búa khoảng sét khiêu vũ ùm vào chum nước chạy trốn. Ai ngờ vừa khiêu vũ ùm vào vào chum nước thì anh Cua càng nấp trong số ấy từ lúc nào đã chờ sẵn để giương song càng như song gọng kìm cắp chặt đem cổ. Thiên lôi đau quá gào thét vùng vẫy vỡ cả chum nước nhà Trời. Thiên lôi tìm đường chạy trốn thì Cóc tía lại nghiến răng ra lệnh. Nhanh chóng Cọp nấp sau Cóc tía nhảy té ra gầm lên một giờ vang hễ xé tan xác Thiên lôi thành hai mảnh.Ngọc hoàng thấy vậy sợ thừa bèn xin giảng hoà với Cóc, với xin Cóc mang đến nhận lại xác của Thiên lôi để cứu vớt chữa.Xem thêm: Mua Bán Nhà Đất Biên Hòa Đồng Nai Giá Rẻ Tháng 09/2021, Mua Bán Nhà Đất Tp Biên Hòa, Tỉnh Đồng Nai
Cóc phù hợp ngay. Theo lệnh nghiến răng của Cóc, Cọp cùng Gấu vác xác Thiên lôi về xếp lại trung tâm sân điện thiên đình. Ngọc hoàng yêu cầu ra tay làm phép tưới nước cam lồ vào chiếc xác đầy thương tích đó. Nhờ phép của Ngọc hoàng, Thiên lôi new được sinh sống lại. Hoàng đế nghĩ mình mặt đường đường là 1 trong những ông Trời mà lại chịu lose Cóc thì thật là điều sỉ nhục, phải tính lật lọng, sai Thiên lôi vác búa tầm sét hạn chế lại Cóc và các bạn của Cóc. Biết cầm cố nào hoàng thượng cũng tính chuyện lật lọng đề nghị Cóc lại nghiến răng. Lập tức chúng ta của Cóc dàn trận. Ong giương nọc, Cáo giương nanh, Cọp giương vuốt, Cua giương càng, Gấu giương cánh tay đầy mức độ mạnh... Thiên lôi vừa new thoát chết hoảng vượt lui lại không đủ can đảm tiến lên, cơ mà thụt vào nấp sau chiếc ngai kim cương của Ngọc hoàng. Các tướng đơn vị Trời uy phong lẫm liệt thấy mang đến ông Thiên lôi còn hại sệt như thế thì hoảng quá tìm kế thối lui.Thấy tướng đơn vị trời của chính bản thân mình như vậy, vua biết cần yếu thắng nổi Cóc và chúng ta của Cóc. Ðến hiện nay Ngọc hoàng bắt đầu thực bụng giảng hoà, và hỏi Cóc lên tận thiên đình có vấn đề gì. Cóc oai nghiêm phong nhảy đầm hẳn lên tay ngai vàng vàng với dõng dạc thưa:- Ðã bốn trong năm này ở dưới thế gian hạn hán kéo dài, ko một giọt mưa. Muôn cây khô héo, vạn vật chết khát. Cứ tưởng hoàng đế bận gì hay những Ngọc hoàng giận gì thế gian mà ra phúc họa, ngờ đâu lên đây new biết hoàng thượng và những tướng bên trời ngủ quên ko nhớ đến sự việc làm mưa cứu muôn vật muôn chủng loài dưới è thế. Công ty chúng tôi phải lên tận đây thức tỉnh Ngọc hoàng, xin Ngọc hoàng có tác dụng mưa ngay cho trần gian được nhờ.Thấy Cóc nói giọng uy phong và bạn bè Cóc lại đằng đằng liền kề khí, hoàng thượng vội cuống quýt chống chế:- Cóc với ta là chỗ thân thích, bài toán gì mà lại cậu nên mất công mang đến như vậy, ta sẽ sai thần mưa, thần gió xuống hạ giới làm cho mưa ngay bây giờ. Cậu Cóc có ưng ý thế không nào.Cóc gật gù thưa:- Muôn tâu Ngọc hoàng thế gian được một trận mưa cứu giúp khát thì còn gì bằng nữa. đồng đội tôi cực kì đội ơn Ngọc hoàng. Cơ mà nếu sống hạ giới mà hễ bị hạn hán là bọn bằng hữu chúng tôi lại lên đây kêu với vua đấy.Nghe Cóc hẹn lại lên thiên đình, hoàng đế hoảng hồn cuống quýt lắc đầu xua tay:- Thôi khỏi, thôi khỏi đề xuất bận mang lại cậu như thế. Nơi cậu với ta là tình thân thích, cậu chả nên bạn bè vẽ vất vả mệt nhọc vì vậy làm gì. Cậu chưa phải lên thiên tào nữa, bao giờ có hạn hán cậu mong mỏi ta làm mưa, cậu chỉ việc ngồi dưới khu đất nghiến răng là ta nghe thấy liền.Ðể chứng minh lòng trung thực không lật lọng của mình, ngọc hoàng sai long đen hạ cánh phun mưa, và chuyển Cóc cùng các bạn về hạ giới. Cơn mưa cứu hạn làm cây xanh tươi tốt, hàng trăm chủng loài nhảy múa xin chào đón bạn bè Cóc trở về. Từ kia hễ Cóc nghiến răng là trời lập tức đổ mưa cần đồng dao của trẻ nhỏ dại ngàn năm vẫn có câu hát rằng:Con Cóc là cậu ông TrờiAi nhưng mà đánh nó thì Trời tấn công cho._*_(Dị bản)Thuở xa xưa, Ngọc Hoàng làm chủ tất cả những việc trên trời và dưới đất. Ngọc hoàng giao mang đến thần Mưa phụ trách làm mưa cho tất cả các con vật và cây trồng có nước uống.Nhưng đã ba năm nay, không tồn tại một giọt mưa nào. Khắp chỗ đất đai nứt nẻ, cây cối khát nước bị tiêu diệt rụi, các con thú cũng chết dần bị tiêu diệt mòn bởi khát. Hàng trăm chủng loài đều than thở ai oán, vậy nhưng trời đâu gồm thấu.Một hôm, các con vật họp bàn cùng nhau lại, chúng ra quyết định cử Cóc lên gặp gỡ Ngọc Hoàng. Cùng đi cùng với Cóc có Cáo, Gấu với Cọp.Bốn loài vật đi mãi, cuối cùng cũng lên đến cửa bên trời. Ở cánh cửa bao gồm đặt một chiếc trống siêu to. Theo tục lệ, trường hợp ai bao gồm điều gì oan ức, thì đánh trống lên, Ngọc Hoàng đã ra giải quyết. Cóc bảo Cáo, Gấu, Cọp nấp vào những vết bụi rậm, còn Cóc thì nhảy lên đánh trống inh ỏi.Ngọc Hoàng nghe giờ trống liền sai một thiên thần ra chú ý xem ai. Thiên thần bước ra nhìn ngược quan sát xuôi mãi ko thấy ai, chỉ thấy một con Cóc bé nhỏ dại ngồi trên trống. Lúc biết Cóc bao gồm ý định gặp gỡ Ngọc Hoàng, cục cưng tỏ ý coi thường bỉ Cóc, lẳng lặng lấn sân vào và thưa cùng với Ngọc Hoàng:- Thưa Ngọc Hoàng, kẻ dám cả gan đánh trống ồn ào nhà trời là một con Cóc bé nhỏ tí, xấu xí, thần hỏi nó đi đâu, nó nói lên chạm mặt Ngọc Hoàng để kiện.Ngọc Hoàng nghe thiên thần nói vậy thì giận lắm, bèn sai bạn bè gà ra mổ Cóc. Bầy đàn gà vừa ló ngoài cửa, Cóc ra hiệu cho cáo biệt trong vết mờ do bụi rậm ra vồ gà.Biết con kê bị Cáo vồ mất, ngọc hoàng liền không nên Chó ra giết thịt Cáo. Chó chạy ra chỉ kịp sủa một tiếng đã biết thành Gấu ra chộp lấy tha đi. Vua lại sai một toán bộ đội ra trị Gấu. Lần này, Cọp xông ra quật bị tiêu diệt toán quân nhân không chừa một tín đồ nào.Ngọc Hoàng bất ngờ Cóc tuy bé nhỏ tuổi mà lại nặng nề trị như vậy, Ngọc Hoàng thay đổi giận làm lành không đúng thiên thần ra mời Cóc vào. Vua hỏi Cóc:- Cậu lên phía trên có bài toán gì?Cóc thưa:- Muôn tâu Ngọc Hoàng, đã 3 năm nay, shop chúng tôi không được một giọt mưa nào. Loài vật cử tôi lên trên đây để khiếu nại trời, do sao không làm mưa?Ngọc Hoàng cho điện thoại tư vấn thần Mưa đến. Bửa ra là thần Mưa mải rong chơi, về tối về đắp chiếu nằm ngủ quên không làm mưa bị hoàng đế trách mắng, thần Mưa vội vàng sai các con rồng phun nước ào ào xuống đất. Ngọc Hoàng tiễn đưa Cóc ra về và dặn:- Từ ni về sau, nếu đề xuất mưa thì Cóc nghiến răng ken két báo mang lại Ngọc Hoàng biết. Ta sẽ sai thần có tác dụng mưa ngay. Cóc không phải lên kiện trời nữa.Cóc, Cáo, Gấu, Cọp tạm biệt Ngọc Hoàng trở về. Khi bốn con vật đến nơithì thấy nước đã tràn trề hồ, ao, sông suối, cây cỏ, muôn loài uống nước thỏa thuê. Tất cả đều phục Cóc nhỏ bé tí nhưng kiện được trời nên đặt ra câu hát:“Con Cóc là cậu ông trờiHễ ai đánh Cóc thì trời đánh cho”Truyện cổ Việt Nam |
Truyền thuyết và giai thoại |
Truyện cổ Andersen |
Truyện cổ Grim |
Truyện cổ cụ giới |
Thần thoại Hy Lạp & La Mã |
Bà Chúa Ngọc |
Anh em chúng ta Điền |
Quả bầu kỳ lạ |
Rể trăn |
Lưỡi dao thần |
Chó Thần |
Cái vết đỏ bên trên má công nương |
Nàng Cu Pên |
Chàng na Á |
Vũ trụ thuở sơ khai |
Bốn anh tài |
Chiếc áo tàng hình |
Hai cô bé và hai cục bứu |
Sự tích sầu riêng |
Sự tích Hoa Trinh Nữ |
Sự tích Hoa Mai Vàng |
Con voi với người quản tượng già |
Sự tích nhân sâm |
Vì sao bạn ta đốt pháo |