"Mới đầu tôi cũng không ác khẩu gì với họ, nhưng tiếp đến chính bạn dạng thân tôi đã từng tiếp xúc, va va với những người ở Thanh Hóa thì thật sự ko có tình cảm tí nào".
gmail.com) trao đổi về vấn đề phân biệt, kì thị vùng miền.
Bạn đang xem: Tại sao kỳ thị dân thanh hóa
Tôi không ủng hộ việc phân biệt vùng miền bởi nó gây phân chia rẽ, mất đoàn kết. Nhưng nếu nói là ác cảm, thì cũng có tại sao của nó, như các cụ đã dạy “không gồm lửa thì làm thế nào có khói”. Đâu phải tự nhiên vô cớ cơ mà người ta ghét dân tỉnh này, tỉnh nọ làm chi cho mệt.Thú thực, tôi cũng thường e dè, không có nhiều thiện cảm, thậm chí bao gồm những ấn tượng xấu với một số người Thanh Hóa. Những bạn đừng vội nói tôi là a dua, ghét theo phong trào, thấy người ta ghét dân Thanh Hóa thì cũng ghét theo. Bởi mới đầu tôi cũng không ác cảm gì với họ, nhưng sau đó thiết yếu bản thân tôi đã từng tiếp xúc, va chạm và chứng kiến những câu chuyện không tốt về nhiều người Thanh Hóa thì mới dám tự rút ra kết luận cho riêng bản thân như thế.
Xem thêm: 8 Bí Mật Của Việc Bé 12 Tháng Tuổi Chưa Biết Đi (Kỳ Ii), Dấu Hiệu Chậm Biết Đi (Kỳ Ii)
Một thông báo tìm người ở trọ cùng, trong đó tất cả một điều kiện là "không phải quê Thanh Hóa".
Trong ngõ nhà tôi bao gồm một gia đình gốc Thanh Hóa. Khoảng một năm nay, khu dân cư chỗ tôi thực hiện thắp đèn buổi tối khắp các ngõ để đến sáng sủa, thuận tiện mang lại người dân đi lại và đảm bảo an ninh. Gia đình người Thanh Hóa cơ ở ngay gần nơi mắc một bóng đèn bắt buộc dĩ nhiên nhiệm vụ bật đèn mỗi tối được giao cho họ. Ngoài ngân sách lắp đặt ban đầu được bao gồm quyền hỗ trợ, những hộ trong quần thể dân cư sẽ đóng tiền định kỳ để trả tiền điện mang đến hộ phụ trách bật đèn. Láng đèn tiết kiệm điện, bật từ tối hôm trước đến sáng sủa sớm hôm sau phải chả tốn bao nhiêu tiền điện. Tiền điện đã nhận đủ nhưng gia đình này luôn luôn bật đèn muộn nhất và tắt đi sớm nhất. Khi những bóng đèn dọc bé ngõ đã bật sáng sủa trưng thì láng đèn bên này phụ trách vẫn chưa chịu bật khiến mọi người qua lại phải kêu ầm lên. Buổi sáng khi trời chưa nhìn thấy rõ mặt người thì nhà này đã dậy sớm tắt điện đi làm cho mấy ông bà đi tập thể dục phản đối suốt ngày. Ai ý kiến cứ ý kiến, bên này cứ thực hiện phương châm tranh thủ bật muộn, tắt sớm được 1 chút nào hay chút đó. Thậm chí có nhiều đêm, khi không còn ai đi lại xung quanh đường, đơn vị này lại lén tắt láng đèn đi khiến khoảng ngõ chỗ đó tối thui.Không chỉ riêng việc bật đèn, gia đình người Thanh Hóa này còn nổi tiếng cả khu vực là luôn trây ì, tìm giải pháp trốn đóng tiền vệ sinh, tiền thu rác dù chẳng nhiều nhặn gì, chỉ vài chục ngàn đồng mỗi năm; cùng chẳng bao giờ biết góp đỡ mọi người xung quanh. Tổ trưởng dân phố, hàng xóm góp ý đủ kiểu họ vẫn cứ trơ ra không thế đổi. Mọi người chỉ còn biết ngán ngẩm nói với nhau.Tưởng mấy các cụ già cổ lỗ sĩ nên vẫn giữ nguyên bản chất nhưng một số người Thanh Hóa trẻ tuổi tôi tiếp xúc cũng ko mất đi được những tiếng xấu lưu truyền về người dân vùng mình. Chuyện là ở công ty tôi có hai cậu giới trẻ người Thanh Hóa. Hai cậu này khi gồm việc gì cần nhờ vả thì ngọt sớt, nhưng chẳng ai nhờ lại được họ việc gì cả, lại còn siêng đi nịnh sếp cùng nói xấu đồng nghiệp như đàn bà nữa.Mỗi lần bằng hữu trong doanh nghiệp đi liên hoan, hai cậu này luôn tìm giải pháp từ chối thâm nhập hoặc luôn có vì sao chuồn trước lúc cuộc vui sắp tàn để khỏi phải đóng tiền. Một lần, hai lần rồi nhiều lần như thế, mọi người cũng chán không muốn rủ nữa. Nhưng mà đấy là những lần đi ăn đóng tiền, còn những dịp tiệc tùng, lễ hội mà sếp mời hay có khoản thưởng gì đó, nhì cậu này chẳng bao giờ vắng mặt và luôn luôn ăn uống nhiệt tình từ đầu đến cuối, chẳng thấy về sớm nữa. Đúng là…Một điều nữa khiến mấy cậu Thanh Hóa này bị mọi người trong công ty tôi ghét, chẳng ai muốn chơi thuộc là cái tính tinh tướng, lúc nào cũng nghĩ là bản thân tài giỏi hơn người, vỗ ngực nhận mình là “hào kiệt xứ Thanh” để không coi ai ra gì. Vì vậy chẳng ai muốn chơi với nhị cậu này buộc phải họ đành… tự chơi với nhau.Tưởng là đồng hương, tương đồng tính phương pháp lại chơi thân với nhau nhưng nhị cậu này cũng rất nhiều lần đấu đá, “đâm lưng” nhau. Bình thường thì chả sao, nhưng mỗi khi bao gồm dự án giỏi cần thể hiện để ghi điểm với sếp là hai cậu này tìm kiếm đủ mọi cách triệt hạ nhau. Một lần, một cậu giả vờ vô tình có tác dụng đổ cốc coffe lên bản thiết kế của cậu kia, thế là suýt đánh nhau to. Rồi cứ hễ cậu này được sếp khen là cậu tê đi khắp nơi nói xấu. Vốn biết tính biện pháp mấy cậu này cần mọi người chẳng rỗi hơi quan lại tâm, bởi ai cũng biết “kiểu gì nó chẳng từng nói xấu mình”.Nhân chuyện này, tôi nhớ có một lần đọc được ý kiến của một ông giáo sư người Thanh Hóa trả lời trên báo chí, đại ý là: Năm anh Thanh Hóa đi với nhau, bình thường thì vui vẻ không sao, nhưng hễ tất cả một anh tỏ ra nổi trội, tài giỏi hơn là chắc chắn bốn anh tê sẽ quây vào nhấn xuống. Đó là một nét tính phương pháp cực xấu nhưng đặc trưng của người xứ Thanh.Chỉ gồm hai cậu Thanh Hóa kia thôi mà lại đã bao lần làm doanh nghiệp tôi ầm ĩ hết cả lên. Vậy phải chắc hẳn nhiều doanh nghiệp ở miền phái mạnh tẩy chay từ đầu, ko nhận lao động Thanh Hóa là có vì sao chính đáng của họ. Mấy ông suốt ngày lôi kéo đánh nhau, rượu trà cờ bạc, có tác dụng thì lười lại hay quậy phá cơ mà nhận vào thì có mà phá vỡ doanh nghiệp người ta.Mà tôi thấy cũng lạ. Ví dụ nhiều nét tính biện pháp xấu của người Thanh Hóa đã rõ sờ sờ ra đấy, ngay cả nhiều người dân ở đây cũng phải thừa nhận, rồi doanh nghiệp người ta phải hãi hùng cấm cửa, thế mà lại cứ gồm ai động chạm đến mình là chưa biết đúng không nên họ đã nhảy dựng lên phản ứng. Bao gồm người còn thách thức là “đã với tiếng xấu thì hành động xấu luôn cho bõ” khiến hình ảnh dân Thanh Hóa càng trở yêu cầu xấu xí trong mắt người khác. Như bạn tên Tuấn người Thanh Hóa trong bài bác viết trước, tôi thấy bạn này vốn định thanh minh, kể lể về việc bản thân bị ghét "một cách vô lí" chỉ vì là người Thanh Hóa, nhưng đọc những gì bạn này phân tách sẻ và phản hồi của mọi người ở dưới thì thấy ko mấy người đồng cảm, trái lại, đa số đều lên án và cho rằng bạn Tuấn này đã tự thể hiện một hình ảnh chẳng đẹp chút nào.Tôi nghĩ là không phải vô cớ nhưng người ta không ưa, người ta ghét, thậm chí là tẩy chay, nhiều bạn Thanh Hóa bắt buộc tự quan sát lại mình để vắt đổi những tính xấu thì mới mong mỏi người ta bớt ác cảm.