Hò ... ơ... Đèn treo bến Bắc, gió hắt ngọn đèn tànAi về Mỹ Thuận, tiền GiangCó thương ghi nhớ gã ...Hò ... ơ ... Tất cả thương nhớ gã đánh đàn năm xưa.
Bạn đang xem: Tân cổ xưa: người đánh đàn trên sông mỹ thuận
Vọng cổ:
Câu 1: Bắc Mỹ Thuận một chiều bi tráng tê tái, nước ngôi trường Giang rào rạt rã âm... Thầm.Bên cạnh hàng cơm tất cả ai dạo báo cáo lục huyền cầm. Trong một trong những buổi chiều yên ổn gió, áo óc tiếng tơ đồng như oán, như than. Trước mặt anh một dòng nón lá rách bươm, ở bên cạnh anh một mẫu nốp tả tơi. Anh lơ đãng dạo bước đàn, cơ mà trên hố mắt sâu như chôn chặt một nỗi niềm dĩ vãng.
Câu 2: Anh cất tiếng run run ca lên bài Khóc bạn, giọng thê lương như giờ nhạn kêu buồn. Khách cỗ hành bâng khuâng dừng gót mặc nghe anh chứa giọng ca rằng: Nhạn ơi! Anh ra thân tàn phế, Em thì về làm vợ người sang. Đời em sinh sống với bạc vàng, còn anh có tác dụng kẻ đánh lũ ăn xin. Anh đi biệt dạng biệt hình, không còn ân, hết ái, không còn tình, hết duyên.
Câu 3: Trận mưa chiều đột nhiên đổ hột, mây xám trôi về khắp nẻo ko gian. Dưới gốc bàng thưa bạn nhạc sĩ vô danh, đang co ro trong manh áo rách. Tay ôm chặt chiếc lũ sương gió, vắt gậy dò đường tìm nơi tránh mưa. Bến đò chiều ủ dột như mơ, sông Mỹ Thuận lục bình trôi man mác. Khách cỗ hành tư phương đang quay gót, cơ mà hồn còn bâng khuâng nhớ tiếc phần lớn dư âm của loại lục huyền cầm.
Lối:
Đêm hôm ấy vị trí bến đò Mỹ ThuậnNgười đánh đàn lần cách cạnh bờ sôngTay run run ôm dòng lục huyền cầmDò cách một giữa trời tối đầy sương gió.
Xem thêm: Bà Bầu Uống Nước Đá Được Không, Có Ảnh Hưởng Đến Thai Nhi Không?
Câu 4: Giữa tối khuya trong những khi mọi người yên giấc thì gã nhạc sĩ vô danh còn ngồi rũ rượi dưới trăng.. Mờ. Giữa không gian im lặng như tờ. Anh ôm lũ dạo lên lần cuối phiên bản nhạc lòng dang dở năm xưa. Đó rồi anh mím chặt đôi môi đập vào cội cây cho tới nát tan chiếc bọn sương gió, cùng nhảy xuống dòng sông lạnh buốt đang mênh mang gợn sóng ba đào.
Câu 5: Sáng tinh sương, một Lão chài vừa đột nhiên thức giấc vội bơi lội chiếc xuồng bé xuôi mạn sông buồn. Lão nhìn thấy giữa kè sông một loại nốp tồi tàn. Một dòng gậy tre vô công ty cạnh kho bãi bùng sóng vỗ lục bình trôi. Vài miếng ván đơn giản của loại lục huyền nạm bể nát . Lão new biết rằng người đánh bọn trên sông Mỹ Thuận sẽ vùi thân mặt đáy giang hà.
Câu 6: Từ đó trên sông Mỹ Thuận khách qua đò thờ ơ ngược xuôi. Có ai còn lưu giữ tiếng lục huyền ráng của anh mù ngồi giữa cội cây. Tay run rẩy so dây nắn phím, sóng lách bóc tách vỗ vào bực đá, gió rì rào thổi dạt khóm lau thưa. Một chuyện tình óc nuột năm xưa đã chôn che trong vết mờ do bụi mờ vượt khứ, chết choc của gã đánh đàn xa lạ đến nay như nước tan qua cầu. Lữ khách hàng ơi! giữa những buổi chiều mưa. Có ai qua đò bên trên sông Mỹ Thuận. Gồm để khoảng thời gian ngắn ngậm ngùi, tiếc thương cho nam nhi nhạc sĩ tài hoa.
tòa tháp này được bảo vệ bạn dạng quyền câu chữ trên internet vị DMCA, cửa hàng chúng tôi nghiêm cấm sao chép dưới phần đông hình thức. Vui mắt tôn trọng bạn dạng quyền tác phẩm, sức lực và sự sáng chế của chúng tôi.