`Trong các loại ngành nghề, không có nghề nào thấp hèn và xấu xa. Bởi những đồng tiền lương thiện kiếm được từ các ngành nghề đó, đáng giá hơn nhiều những việc làm hại đến người khác một cách trực tiếp hay gián tiếp để thu lợi cá nhân. Bạn đang xem: Không có nghề nào là thấp hèn
Từ xưa tới nay, thói đời hay thích nghe, hay nhìn những kẻ phô trương, khoe mẽ của những bọn nhà giàu cao ngạo, ngông nghênh, rồi sau đó họ lại rỉ tai nhau để chê bai bọn nhà giàu bằng vô số những tính từ thâm độc, thậm chí trù ẻo cho mau chết hoặc mau phá sản đễ thỏa mãn lòng tự ái của họ….
Xem thêm: Lịch Phát Sóng Htv7 Ngày 01/08/2021, Lịch Phát Sóng Htv7
Đối với tôi thì không có nghề nào thấp kém cả, chỉ có sự hiểu biết thấp kém của con người, và trái tim chai đá vì tham lam của họ mà thôi; tôi đã từng đi nhiều nơi, làm nhiều nghề, gặp gỡ nhiều loại người trong xã hội, tôi cũng được nghe nhiều tâm sự của những bậc đại gia mà cũng…phải khóc thầm vì xấu hổ, vì ăn năn…
Đơn cử nghề thiêng liêng nhất như là bác sĩ chẳng hạn, họ phải tuyên thề trong khi làm lễ tốt nghiệp là phải hy sinh tận tụy cho con bệnh, thế nhưng có mấy ai không nhận tiền hoa hồng từ những trình dược viên của những hãng thuốc để kê toa thuốc cho trùng những loại thuốc của họ với giá trên trời. Và có hay không, đôi lần họ chỉ quan tâm đến những bệnh nhân giàu có, và bỏ mặc những bệnh nhân nghèo đang ngắc ngoải chờ đợi ngoài kia???Nghề tay chân như chăn nuôi cũng vậy: họ không biết hay là biết nhưng vì chạy theo lợi nhuận để cho gia súc ăn những chất độc vàng ô, tạo nạc để có những sản phẩm thịt đẹp, bắt mắt người tiêu dùng nhưng lại có thể giết thượng đế của họ một cách từ từ. Như vậy, tôi thấy không có nghề thấp hèn mà chỉ có bản thân người làm nghề có hèn hạ hay không. Nếu chúng ta cứ quan niệm phải làm bác sĩ, kỹ sư hay những doanh nhân, doanh nghiệp.. thì mới là nghề cao quý thì hãy thử lật lại những vụ lừa đảo lợi dụng uy tín chiếm đoạt tài sản trước đây, hay những tai nạn thương tâm liên tục xảy ra chỉ vì sự ăn chặn, bòn rút vật liệu của biết bao công trình mà báo chí lâu lâu lại đưa ra ánh sáng đó sao???
Tôi tuy chỉ là anh bảo vệ tầm thường, làm những việc bình thường; nhưng tôi đã và đang góp phần xây dựng trật tự, an ninh cho xã hội, ngăn chặn những phần tử xấu gây rối loại nơi công cộng, làm cho những người công dân lương thiện sống chung quanh mính, cảm thấy bình an khi có chúng tôi. Vậy theo các bạn, nghề bảo vệ của tôi có thấp kém không?, câu hỏi này xin các bạn trả lời dùm chúng tôi nhé.
CÓ XẤU HỔ HAY KHÔNG KHI TA KHÔNG CÓ ĐƯỢC NGHỀ KIẾM RA NHIỀU TIỀN?
Sự cao ngạo của bọn nhà giàu không chỉ làm ảnh hưởng đến những người chung quanh, mà còn lan cho đến bọn trẻ nhỏ vô tư, trong sáng nhưng bị vấy bẩn bởi thói khoe khoang của gia đình mình. Và gây cho chúng muôn vàn khó khăn khi tiếp cận với cuộc sống thực, phải đi bằng đôi chân của mình, phải vả mồ hôi, sôi nước mắt để có đồng tiền chân chính. Vâng, tôi muốn nói tới cái tư tưởng phân biệt nghề nghiệp của xã hội bao đời nay: Sự mặc cảm về nghề nghiệp hay nhận thức sai lầm? Ngay tại khu nhà trọ tôi đang ở, có một hộ nhỏ chỉ có cha mẹ và một cậu con trai chừng 5 tuổi. Người cha làm phụ hồ ở xa nên hàng tuần chỉ ghé nhà vào dịp cuối tuần. Vì vậy mọi lo toan, chăm sóc cho cậu con trai đều do một tay cô vợ đảm nhận. Một sáng nọ, tôi bắt gặp cô vợ đang chuẩn bị đi làm và nhờ cô bé sinh viên bên cạnh đưa con đi học giùm. Đúng ra chuyện nhờ vả này cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên, nếu tôi không vô tình lắng nghe lý do của người mẹ. Thì ra không phải vì người mẹ quá bận hay gấp gáp để đi làm cho kịp giờ. Cô ấy ngại đưa con đến lớp chỉ vì sợ cô giáo và các bạn trong lớp con phát hiện ra nghề nghiệp thấp hèn của mình: một cô công nhân quét rác. Lúc ấy, cô sợ con mình sẽ bị trêu chọc, tội nghiệp nó. Và hàng ngày, cô nhượng quyền đưa con đi học cho các bạn sinh viên cạnh nhà. Những bạn sinh viên này cũng là người thay cô đi họp phụ huynh cho bé.
Thành phố sẽ ra sao nếu vắng bóng những cô công nhân môi trường đô thị?
Rồi thỉnh thoảng trên mạng, tôi lại đọc được những than vãn của các bạn trẻ về nghề nghiệp của bố mẹ. Họ xấu hổ vì cha mẹ mình chỉ là người bán vé số, sửa xe, chạy xe ôm, giúp việc nhà… Cá biệt còn có trường hợp vì xấu hổ, sợ bạn bè chê cười, thậm chí là muốn hòa đồng với các bạn nhà giàu mà họ có thể tự xây dựng những hình ảnh hoàn toàn trái ngược với gia cảnh thật của mình. Những lời nói dối như bố tôi là giám đốc, mẹ làm ngân hàng, bản thân tôi là tiểu thư đài các, gia đình tôi sống ở nước ngoài, mỗi tháng gửi về hàng nghìn đô… nghe có vẻ rất lọt tai. Họ quen sống trong cái vỏ bọc dối trá đó mà không hề nghĩ đến hậu quả sẽ ra sao khi sự thật được phơi bày. Họ có thể được thoải mái, tự tin hơn khi dối trá với mọi người chung quanh, với chính mình, nhưng các bạn nghĩ thử xem: các bậc sinh thành ra họ, hoăc người thân họ sẽ nghĩ gì khi biết được những lời dối trá kia đã dành cho họ: đau đớn, ngậm ngùi, xót xa hay thất vọng! Vâng, họ là những người quanh năm bán mặt cho đất, bán lưng cho trời để xoay sở cho cả gia đình và cho bạn. Họ phải làm việc không nghỉ ngơi chỉ để ra có dư ra để bạn tiêu xài chung với bọn nhà giàu…thật là 1 sự sỉ nhục Không có nghề nào là thấp hèn
Tôi cũng đã từng đọc một bài báo nước ngoài, đại loại người ta làm một cuộc khảo sát vui tại các công ty lớn. Câu hỏi của họ: “Trong công ty bạn, ai là người bạn biết và nhớ tên nhất?”. Và kết quả thật ngạc nhiên, đa phần khi được hỏi, câu trả lời đều giống nhau, ngoại trừ tên sếp ra, những người các nhân viên đều biết và nhớ tên một cách chính xác là: cô tạp vụ, anh giữ xe, và đặc biệt là anh Nhân Viên Bảo Vệ…
Đó chỉ là một khảo sát vui, nhưng kết quả ấy cũng đủ cho ta thấy một điều: những người làm những công việc tưởng chừng thấp hèn đó, lại là những người vô cùng quan trọng và gây được ấn tượng với mọi người.
Họ chỉ là những người bảo vệ bình thường, nhưng sự có mặt của họ mang lại sự bình yên cho mọi người
Tất cả các nghề nghiệp trong xã hội đều cần thiết và luôn hỗ trợ cho nhau. Đơn giản như thế này: Nếu các thành phố lớn chỉ toàn kỹ sư, bác sỹ, luật sư,… và các nhà doanh nghiệp, mà thiếu những cô, cậu công nhân hàng đêm quét rác trên đường phố, thì thành phố này sẽ ngập trong rác và các chất thải….không có những anh chị tưới và chăm sóc cây xanh thì làm sao chúng ta có thể hưởng được những con đường rợp bóng cây, và sẽ ra sao nếu như không có những người giữ gìn an ninh trật tự trong thành phố như những anh công an, hay những anh nhân viên bảo vệ…..mọi người chúng ta đừng kỳ thị nghề nghiệp của nhau, vì giá trị con người không nằm ở chức danh của nghề nghiệp mà nó nằm ở bản chất của mỗi người đó các bạn.