Bạn đang xem: Hạnh phúc tắc đường nên đến muộn
Màn tối không thủng
Blog Radio 344: Mưa với em
M4S 13: mái ấm gia đình nhỏ, hạnh phúc to
CXAN 210: Còn thương rau xanh đắng mọc sau hè
Xem thêm: Tìm Việc Nấu Ăn Cho Gia Đình, Tìm Người Nấu Ăn Ngon Cho Gia Đình 2 Bữa
Thì thầm mặt bàn phím- Em ngoảnh lại vẫn thấy anh mỉm cười chờ đón và chắc rằng hạnh phúc của em là anh - thứ nhưng em cứ tìm kiếm kiếm lâu nay nay nhằm giờ này em new tìm thấy. Lúc này em không nhất thiết phải tìm kiếm nữa, không yêu cầu giơ tay ra rồi nôn nả rụt tay lại mà lại bàn tay em đã đụng tới phần lớn yêu yêu đương vốn dĩ ở trong về em lâu lắm rồi.
Em từ tin đến mức kiêu ngạo, em cứ nghĩ mọi fan xung quanh em không người nào xứng đáng bắt buộc em quăng quật qua tất cả để mơ về rất nhiều chàng bạch mã tuấn tú cưỡi ngựa trắng như vào truyện cổ tích tuyệt những anh chàng điển trai chỉ bao gồm trong phim Hàn Quốc. Em sai.Em bỏ ngoài tai đông đảo lời tỏ tình gần như yêu thương tình thực để xuyên ngày mơ về mọi thứ xa xôi huyền hoặc chỉ có em new nghĩ ra. Em mà, kiêu kỳ lắm, chỉ xem các chàng trai kia như thiết bị gì đó nhỏ dại bé dưới chân mình bao gồm cả anh. Em ngốc.Em muốn chạm tay vào dịu dàng nhưng làm thế nào em chạm được tới chúng, em luôn bảo cùng với anh “hạnh phúc tắc đường phải tới muộn” nhưng chủ yếu em lại là fan làm tắc đường niềm hạnh phúc không thể tới. Em luôn chơi trò cun cút bắt với niềm hạnh phúc của chủ yếu em và em chẳng lúc nào nhìn thấy niềm hạnh phúc là anh ngay đằng sau em.Còn anh vẫn vắt vẫn âm thầm chịu, vẫn luôn nhắc nhở, thân thương em với em cứ suy nghĩ anh chỉ coi em là 1 trong đứa em gái ko ơn ko kém. Anh lúc nào thì cũng là chỗ dựa vững chắc, là fan luôn mang lại cho em niềm vui, nhưng có lẽ vì anh vượt gần bắt buộc em ko thể nhận thấy được.Anh là thế, yêu thương chỉ mang đến đi mà chẳng cần được nhận lại, anh là người luôn luôn cho đi với người luôn nhận chỉ rất có thể là em. Bao gồm lần em hỏi anh “Sao anh không yêu một ai đi đến đỡ cần lúc nào thì cũng nghe em ca thán“, anh chỉ mỉm cười trừ trả lời em “chắc niềm hạnh phúc của anh tắc đường yêu cầu vẫn không đến được”. Em cười cợt nhưng niềm vui đó trong khi không vui, em cũng không hiểu nhiều tại sao nữa.Em là thế, cứ chờ đón một đàn ông hoàng tử xứng đáng với em nhưng cứng cáp em “ảo tưởng sức mạnh quá” chứ bên trên đời này làm gì có ai hoàn hảo nhất đâu cơ chứ. Em cứ sang chảnh và kiêu sa mộng mơ để toàn bộ vụt mất qua kẽ tay. Niềm hạnh phúc của em ngay chính sau sườn lưng em, chỉ nên nó vượt thân thuộc bắt buộc em không chú ý thấy. Em thấy nhớ tiếc nuối khoảng thời gian cô đối chọi của em với nếu như em ngoảnh lại vùng sau sớm hơn một chút ít thì đâu cho nỗi cô đơn tận bây giờ.Trải qua vớ cả, em thức giấc mộng, hết kiêu ngạo, hết chọn lựa, hết chờ chờ, em ngoảnh lại phía sau chỉ có anh nhưng mà thôi. Em ngoảnh lại vẫn thấy anh mỉm cười mong chờ và có lẽ hạnh phúc của em là anh - thứ mà em cứ kiếm tìm kiếm xưa nay nay để giờ này em new tìm thấy. Bây giờ em không nhất thiết phải tìm tìm nữa, không yêu cầu giơ tay ra rồi nhanh nhẹn rụt tay lại cơ mà bàn tay em đã chạm tới đầy đủ yêu yêu thương vốn dĩ nằm trong về em thọ lắm rồi.Thì âm thầm được gửi từ chúng ta Salem Nguyễn
Mời chúng ta lắng nghe thì thầm Em thốt nhiên nhận ra
Thì âm thầm số 371 được miêu tả qua giọng phát âm Bumbum và Nhóm tiếp tế Dalink Studio(...)
Để những mẩu chuyện và tâm sự, bội phản hồi của công ty đến với các thính giả của Blog Radiocũng như các thể loại đặc sắc đẹp khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn hãy nhớ là duy nhất địa chỉ emailblogviet
Click để tham gia và update những thông tinmớinhất, cùngchiasẻcảm xúc bất kỳ lúc nàobạn muốn với những người dân cùng yêuthíchBlog Việt nhé!