Bạn sẽ xem bạn dạng rút gọn gàng của tài liệu. Xem và download ngay bản đầy đủ của tư liệu tại phía trên (89.42 KB, 2 trang )
Bạn đang xem: Hà nội mùa này chiều không buông nắng
HÀ NỘI MÙA NẦY VẮNG NHỮNG CƠN MƯANhạc: Trương Quý HảiThơ: Bùi Thanh TuấnTrình bày: Cẩm VânHà Nội mùa này ... Vắng mọi cơn mưa.Cái lạnh lẽo đầu đông khăn em cất cánh hiu hiu gió lạnh.Hoa sữa thôi rơi, em bên tôi một chiều chảy lớp.Đường Cổ Ngư xưa chầm chậm bước ta về.Hà Nội mùa này chiều ko buông nắng,Phố vắng ngắt nghiêng nghiêng cành cây khô,Quán cóc choáng váng một câu thơ.Hồ Tây, hồ tây tím mờ.Hà Nội mùa này lòng bao nỗi nhớ.Ta nhớ đêm nao lạnh song tay,Hơi nóng trao em tuổi thơ ngây.Tưởng như, tưởng chừng như còn đây.Hà Nội Mùa Vắng rất nhiều Cơn MưaĐặt chân mang đến bến xe lúc chiều chấp choá tối, tôi hít một hơi dịu rồi nhanh chóng đi ra bến xe bus. Giờ tung tầmnên dòng tín đồ xô dạt hai hướng ních nhau chen lên từng centimet. Đứng làm việc bến xe bus nào tiếng này có nhiều người chờ làm cho kịp chuyến xe pháo về bên đúng 7h! con đường nơi tôi đứng đang oằn bản thân trong tiếng tiếng còi inh ỏi chen lấn, khẽ rên sướng trong màn khói mỏng tanh xám xịt hương thơm xăng dầu cùng nhếch nhác đủ hầu như tầng lớp bạn lao động. Bên cạnh đó không thể thấy đâu góc im tịnh trong chiếc chiều xâm xẩm buổi tối ấy, bên cạnh cái tháp nước cổ ấm mình trong màu gạch ốp cũ... Đó là tín hiệu cho thấy, tôi đã trở về Hà Nội.Xe bus số 55 chạy xung quanh co trên lối Nghi Tàm rồi ra tới Nhật Tân. Đường phố chỗ này thì không sôi động như quanh đó phố thiết yếu và hành trình quan trọng dài. Tuy xe còn nơi trống cơ mà tôi quyết định đứng suốt chặng đường đi để nhớ lại xúc cảm lần thứ nhất đi xe cộ bus! Chẳng gọi sao cùng với những nhà biệt thự và phần đa ngôi nhà lớn phía 2 bên đường rất đẹp nhường kia nhưng ngày mưa nào thì cũng lụt lội vì bé đê quá cao nửa tầng trệt. Đường thì xóc kinh hồn bạt vía và cái xe như cỗ tam mã phần đông muốn tôi thuộc nó dancing lên xuống không ngừng. Có thể qua hết mặt đường Âu Cơ đang đỡ hơn chăng? đoạn đường này kéo dài một vòng quanh hồ tây và sẽ dừng lại nơi cuối đường Lạc Long Quân. Ở chính là nhà chưng tôi, một người tp. Hà nội thân thương mang đến lạ. Tuy thế tôi trở về Hà Nội không hẳn vì sự đón rước nồng sức nóng của chưng mà còn vì lý do khác. Tôi ước ao tìm lại một mùa hà nội thủ đô vắng
những cơn mưa …Hà Nội mùa này ... Vắng phần lớn cơn mưa.Cái rét mướt đầu đông khăn em bay hiu hiu gió lạnh.Hoa sữa thôi rơi, em bên tôi một chiều rã lớp.Đường Cổ Ngư xưa chầm chậm cách ta về.Chiếc radio trên xe buýt ngân nga đúng bài xích hát mà lại tôi yêu mến và vào đầu tôi hiện nay lên hầu hết hình ảnh y giống như một cuộn phim cũ rè rè quay lại. Các năm về trước, đây cũng là giờ đồng hồ nhạc dìu dịu một chiều gió bấc về, vẫn tồn tại đây rã trong mồm tôi hương thơm và vị ngọt kẹo bạc bẽo hà và không khí bi lụy trên một chuyến bus gần cuối ngày về bên nhà. Bất giác tôi mỉm mỉm cười và nhìn ra phía cuối đường. Thấp thoáng đang thấy dòng đu vĩ đại của công viên nước hồ tây nổi nhảy trên nền trời đầy mây xám. Hầu hết thứ vẫn y nguyên và chỉ một phần trong tôi mất đi cảm giác êm ấm nhưng em thì đã xa tôi thật rồi. Em rời bỏ tôi như mùa ướp lạnh giá với trời thì chẳng thể trút thêm nước mắt...Tôi nhanh nhảu xuống xe với tìm lại góc cửa hàng quen ven hồ. Các thứ biến đổi nhiều vượt và loại quán bé dại ngay trạmxe bus đang dẹp đi đâu mất. Đành vậy. Cùng tôi trở về nhà. Sau nhị hồi chuông cửa, chưng ra đón tôi với thú vui dễ mến. Và sau vài câu thăm hỏi động viên xã giao chưng để tôi lên gác. Tôi vọt thiệt lẹ làng mạc lên tầng 5, nơi dòng sân thượng yêu thương quý dường như cũng đón nhận tôi quay trở lại với tràn ngập hương hoa sữa. Tôi yêu căn gác này vì mỗi lúc đưa ánh mắt ra xa, mọi mặt hồ tây như một tấm thảm xanh ngắt màu thời gian. Phần lớn hàng cây hoa sữa ven hồ nước càng làm cho không gian thêm nóng cúng. Đã bao gồm một thời gian dài, tôi chỉ đứng chỗ đây và dõi theo bên kia hồ, nơi con đường tình yêu như rất xa và chẳng thể nào thấy được phần nhiều khúc rẽ hay bé dốc trượt dài...Hà Nội mùa này chiều không buông nắng,phố vắng ngắt nghiêng nghiêng cây cỏ khô,quán cóc chệch choạng một câu thơ.Hồ Tây, hồ tây tím mờ.Chiều hôm sau khoản thời gian thu xếp xong công việc, tôi dạo bộ ra cuối cửa hàng Thánh và ban đầu lại hành trình dài một Cổ Ngư xưa. Những ngày xưa hiện về vào trí nhớ, tự nhiên và lãng đãng như vào một làn sương mờ. Với phần đa cành cây khẳng khiu khô bé đâm lên nền trời bi lụy ảm của mùa đông. Với song hàng cây muà hè rợp bóng mát xuống phần đông ghế đá chú ý ra mặt hồ xanh mướt. Với hàng tiệm cóc bên vỉa hè buôn bán đủ thứ đồ vật ăn vặt. Chẳng biết tất cả phải từ đa số nét lãng mạn chũm mà từ một cái tên Cổ Ngư xưa cũ đang trở thành “đường tình yêu” không chỉ riêng của em với tôi. Tôi thiết lập món ăn uống xưa nhưng mà em cực kỳ thích : bánh mỳ tẩm mật ong. Rồi cũng tự cho bạn quyền chiêm ngưỡng và ngắm nhìn hoàng hôn trên mặt hồ, tôi ngồi xuống và đợi chờ. Hồ Tây đẹp nhất
Xem thêm: Nơi Bán Máy Căng Vợt Cầu Lông Điện Tử, Đan Vợt Cầu Lông
mỗi chiều lộng gió như vậy này. Mặt hồ như se theo cái lạnh lẽo chờm tới với mặt trời đổ bóng màu sắc lam tía cực kỳ ấn tượng. Bên kia bỗng dưng vẳng lại giờ đồng hồ chuông miếu Trấn Quốc...Hà Nội mùa này lòng bao nỗi nhớ.Ta nhớ đêm nao lạnh đôi tay,hơi ấm trao em tuổi thơ ngây.Tưởng như, tưởng chừng như còn đây.Một chiều lạnh lẽo mang quá nhiều nỗi nhớ và cảm xúc. Em không thể nữa còn lại cùng trầm lắng trong cảnh quan này... Tồn tại xa rồi tiếng cười trong trẻo và cảm giác tay ấm bàn tay. Không còn ánh mắt ngượng ngùng kề ngay cạnh mặt, không thể hơi thở phả ra sương khói, không thể cả gần như giận hờn vu vơ. Chỉ gồm mật tiến thưởng chảy dài loại bánh mì, một giờ thở lâu năm buông thõng và đôi tay không biết trường đoản cú sưởi nóng nếu thiếu hụt em...Tình yêu ở lại phía vị trí kia của ngày tắt nắng. Cùng một thủ đô hà nội trong tôi hốt nhiên gần và lại quá xa xôi. Ko phảitại cây cỏ đứng một mình trơ trụi lá, không hẳn con sóng chỉ biết xô nghiêng về một phía, không thể lý giải được nỗi bi thảm sao lại cứ phảng phất mỗi chiều chớm gió đông về… Chỉ biết lúc tôi bước vào Hà Nộilà lại thấy cảm giác ấy! Có hợp lý và phải chăng là vì chưng mùa này, thành phố hà nội vắng hầu hết cơn mưa...tư tưởng người dân với công tác quản lý đô thị và áp dụng vào công tác thống trị đô thị tại Hà Nội hiện thời 8 686 10