“...Gọi tên em mãi vào cơn mê này, bản thân nhớ mến nhau”.
Bạn đang xem: Gọi tên em mãi trong cơn mê này
Khi đa số câu hát sau cùng vang lên, lúc tiếng nhạc và lời ca lặng vào không gian trống vắng, tôi tự dưng bừng tỉnh sau giây phút hoài niệm về em. đang lâu lắm rồi, tôi mới được nghe lại tình khúc riêng rẽ một góc trời của Ngô Thụy Miên qua giọng ca trầm ấm, tha thiết của Tuấn Ngọc, từng câu hát, từng điệu nhạc như vô tình gửi tôi vào hoài niệm của các ngày vẫn qua.Riêng một góc trời - trong số những ca khúc đính với tăm tiếng ca sĩ Tuấn Ngọc |
Giờ đây, ở một góc nhỏ dại trong quán cafe vắng vào một trong những buổi trưa, không hiểu sao tôi lại ghi nhớ về em domain authority diết, nỗi ghi nhớ đã từ lâu bẵng đi ni trở về đầy nhớ tiếc nuối. Tôi thẫn thờ chú ý ra khoảng sân đầy nắng và nóng trước mặt, lòng đầy suy bốn “Tình yêu như nắng, nắng đưa em về bên dòng suối mơ, dịu vương theo gió, gió sở hữu câu thề xa vắng chốn xưa...”. Tình yêu của tôi và em tựa như những giọt nắng nóng kia, có những lúc tha thiết ấm nồng giống như các tia nắng nóng sớm, nhưng cũng có những lúc phai nhạt như màu sắc nắng dịp chiều về. Em đã đem đến cho tôi làn gió mát mẻ xoa dịu trung ương hồn vẫn khao khát được yêu. Bởi tình yêu trong sáng, em đưa tôi vào cõi mơ, một cõi mơ dành cho tất cả hai đứa, dịu nhàng, đằm thắm tựa như những nốt nhạc kia. Và... Chủ yếu em lại ra đi, với theo lời thương yêu ngày nào về bên cạnh ấy, quăng quật lại vị trí xưa chỉ từ riêng tôi lẻ bóng “ tín đồ vui bên ấy, xót xa bên này, thương dáng vẻ ai, vòng tay nhớ tiếc nuối, bước chân âm thầm nghe giọt nắng nóng phai...
Xem thêm: Người Khó Tính Tiếng Anh Là Gì : Định Nghĩa, Ví Dụ, Người Khó Tính Tiếng Anh Là Gì
Em đã xa tôi, tôi vẫn chơi vơi riêng một góc trời”.Nhìn dòng thời hạn trôi từ lúc em đi, trong vòng lặng dài đó, đã có lúc tôi tưởng quên được em, tuy nhiên không, bây chừ tôi new biết nỗi nhớ lâu nay tưởng chừng quên ấy nay vẫn còn đó dai dẳng vào tôi. “Người yêu dấu, người yêu dấu hỡi, khi mùa xuân về qua chốn nay... Tìm đâu thấy, tìm không ra nữa, khi mùa đông về theo cánh chim bay, là ngăn cách đôi nơi, là hạnh phúc rã rời, bạn ơi”. Giọng ca trầm ấm ấy đang vút lên theo cao trào của bài xích hát, phù hợp Ngô Thụy Miên lẫn ca sĩ Tuấn Ngọc như mong mỏi đưa tín đồ nghe mang đến đỉnh điểm của nỗi nhớ, tạo nên hoài niệm tình yêu hốt nhiên thức dậy trong thâm tâm mọi người? Và hợp lý dĩ vãng đã xa lại chợt về qua sự giao hòa tuyệt đối giữa lời ca cùng tiếng hát? Ngô Thụy Miên đã khéo léo giao hòa cả bốn mùa tình thân vào bạn dạng nhạc nhưng lại sao ta thấy trầm bi quan quá, như đưa ta vào giấc mơ, với hy vọng mỏng manh “Một mai em nhé, gồm nghe thu về trên hàng lá khô, nghìn sao lung linh hát câu mong chờ em về vùng xưa’’ dẫu biết đó chỉ nên giấc mơ. Bài hát khép lại cùng với nỗi nhớ tiếc nuối mong gào thét theo nhịp trái tim đang rung lên nỗi bồi hồi, bỗng dưng thấy lòng băng giá chỉ tự thời điểm nào “Gọi thương hiệu em mãi, trong cơn mê này, mình nhớ thương nhau”... Cảm giác dâng trào, xúc cảm lại tất tả ra đi khi không gian im lắng trở lại. Quan sát ra xa, hồ hết giọt nắng sẽ dịu đi, không gian thoáng đãng hơn. Riêng một góc trời là phía trên sao? tôi bỗng nghĩ cùng khẽ mỉm mỉm cười vu vơ.