Một anh trọc phú hám tiền, thường thì anh ta làm ăn chung với cùng một gã sản phẩm xóm. Một ngày nọ, người con gã hàng xóm bị 1 căn bệnh truyền lây lan tấn công. đúng ra gã trọc phú bắt buộc ngưng ngay công việc làm dùng kèm ông láng giềng và đóng cửa cách li nhằm tránh truyền nhiễm bệnh, thì ông ta lại tiếc mọi đồng thu nhập cá nhân ấy mà không cách li tuy vậy con gã năn nỉ. Để biện minh cho hành vi của mình, gã trọc phú đã lý giải rằng “Nếu vì dịch bệnh mà dừng thì mỗi tháng ta sẽ thiệt sợ hãi 50 triệu, vả lại nếu ngừng hoạt động ta sợ làm mất lòng sản phẩm xóm”. Và quả nhiên ko lâu sau, công ty gã trọc phú tất cả 5 tín đồ là vợ chồng gã và 3 đứa con đều vấp ngã bệnh. Kết quả, anh chị phải đi cơ sở y tế và tốn hết 1 tỷ vnđ nhưng chỉ tất cả gã, bà xã gã và 1 đứa con được khỏi. Còn 2 đứa còn lại có sức mạnh không tốt đã cần chết.
Bạn đang xem: Đừng tin những gì cộng sản nói
Làm kinh tế nói mang lại cùng là để phục cuộc sống con người. Trong cuộc sống đời thường của từng con người dân có 4 nhu yếu cơ bản: thiết bị nhất, là nhu cầu ăn nhằm sống; trang bị nhì là nhu cầu được chữa bệnh khi nhỏ xíu đau; vật dụng 3 là yêu cầu phát triển; và sau cuối là nhu yếu hưởng thụ. Vào 4 yêu cầu đó thì 2 nhu cầu trước tiên là đặc trưng nhất. Còn nếu không đủ ăn, hoặc dịch không được trị mà chết thì cái nhu yếu phát triển và nhu cầu hưởng thụ cũng không còn ý nghĩa gì nữa. Giỏi nó bí quyết khác, fan ta cố tạo sự tiền là để giao hàng cuộc sống, ấy vậy mà vị ham tiền nhưng mà để mắc bệnh cướp đị mạng sống thì việc làm tài chính ấy bao gồm còn ý nghĩa sâu sắc nữa không? bên trên bình diện tổ quốc hay hạn hẹp hơn là trong phạm vi gia đình cũng thế mà thôi, quan yếu lấy lí vì chưng vì kinh tế mà bỏ mặc mối nguy đến tính mạng của toàn dân. Tổ chức chính quyền nào lấy nguyên nhân thiệt sợ về tài chính mà không tạm dừng hoạt động cách li nhân dân mình với ổ dịch thì đó là loại bao gồm quyền nếu không thiển cận thì cũng khốn nạn.
Hiện nay ĐCS nước ta chẳng khác nào anh trọc phú hám chi phí kia. Cũng giống như như anh hàng xóm Tàu Cộng, CS Việt Nam chăm chú vào chạy đua số đông chỉ số vạc triển kinh tế mà bỏ mặc tất cả. Từ rất nhiều năm nay, ĐCS nước ta phát triển kinh tế tài chính mà mặc kệ môi trường. Và nay, do những quyền lợi kinh tế với Trung Cộng mà lại từ chối ngừng hoạt động biên giới với Tàu Cộng, nhằm rồi nguồn bệnh dịch cứ hầu hết đặn rót vào nước ta một biện pháp tự do.
Xem thêm: Nên Làm Gì Nếu Bé Không Chịu Bú Mẹ Phải Làm Sao? Bé Không Chịu Bú Mẹ Phải Làm Sao Để Khắc Phục
Như chúng ta thấy, thực trạng trong nước đang hết sức khẩn trương, việc để fan từ trung quốc vào vn một giải pháp tự do như thế nên bây giờ tại nước ta đã mở ra nhiều điểm nghi vấn có dịch cần phải cách li. Cụ thể ngày 12/02 thiết yếu quyền thành phố sài thành cách li 2.521 người, và cũng trong ngày này tỉnh Vĩnh Phúc lại cho biện pháp li toàn buôn bản Sơn Lôi. Ngay tức khắc sau đó, ngày 13/02, có đến 41 tỉnh thành nên theo dõi và giải pháp li 5.112 người china vv.. Song song cùng với chiến dịch phương pháp li ấy là chính quyền CS việt nam tiến hành cho thiết kế nhiều bệnh viện dã chiến để chứa người bệnh. Đây là 1 trong những hình ảnh rất như thể với phần đa gì Trung Quốc sẽ làm. Quan sát sự ân hận hả, cách hành vi dồn dập ấy chúng ta thấy việt nam đang thực thụ có nguy cơ bùng vạc dịch. Tuy chính quyền CS tía Đình hành động như thế, cơ mà miệng bọn họ lại thông báo rằng, cho ngày 15/02 vn chỉ gồm 16 người nhiễm. Con số này thấp hơn Singapore vô cùng nhiều, trong khi đó Singapore là quốc gia có kiểm soát điều hành cửa khẩu tốt và y tế hiện đại mà bọn họ đã bao gồm đến 67 ca nhiễm. Liệu tất cả ai tin số lượng của chính quyền CS vn đưa ra không?
Như ta biết, vn có đường biên giới tầm thường với trung quốc dài 1.449 km, trong các số ấy có 5 cửa ngõ khẩu nước ngoài và vô số đường tắt của dân buôn lậu với dân nhập cư phạm pháp của 2 bên mà chính quyền CS vn không thể điều hành và kiểm soát hết được. Nếu trả sử, cơ quan ban ngành CS nước ta đóng 5 cửa khẩu nước ngoài thì việc này chỉ tiêu giảm dân trung hoa sang nước ta chứ chẳng thể cấm hẳn được. Cầm nhưng cho đến nay, cơ quan ban ngành CS việt nam vẫn ko dám ngừng hoạt động khẩu. Trong những khi đó Singapore không có biên giới cùng với Trung Quốc, không có đường đi chui từ trung hoa sang, cùng đồng thời ngày 31 mon 1 nước này đang cấm hoàn toàn người Trung Quốc nhập cư vào. Ấy vậy nhưng số tín đồ nhiễm coronavirus của Singapore lại cao vội vàng 4 lần Việt Nam. Như vậy, liệu số lượng ca truyền nhiễm coronavirus của việt nam chỉ gồm 16 trường hòa hợp thì bao gồm đáng tin không? Đã mang đến nước này mà cơ quan ban ngành CS “dập dịch” bằng cách che giấu con số thật thì bắt buộc nói, tính gian trá đã ăn uống trong máu của họ.
"Đừng nghe những gì CS nói, hãy nhìn đa số gì CS làm". Vâng! lời nói ấy chưa lúc nào sai và hôm nay cũng thế, nhằm hiểu được tình trạng nguy cấp như thế nào, thì nên nhìn hầu hết gì cộng Sản làm. Hình ảnh hiện nay mang lại thấy, ĐCS việt nam đang chờ đợi một cơn đại dịch nở rộ hơn là họ gồm những hành động sớm để ngăn chặn nó. Một tổ chức chính quyền tham lam thiếu hụt tầm nhìn thì dân chúng lãnh đủ. Để đảng cùng nhà nước lo, thì bọn họ chỉ lo đến vậy mà thôi. Sự băn khoăn lo lắng của chúng ta không ngoài quyền lực và nghĩa vụ và quyền lợi cho thôi chứ dân ko có ý nghĩa sâu sắc gì cả, mặc dù mồm thì lúc nào cũng nói “vì dân”.