Status về đôi chân là trạng thái khi chúng ta nghĩ về những ngày tháng bước đi trên con đường phía trước, hay đôi chân muốn đến vùng đất xa lạ, và những khi đôi chân quá mệt mỏi. Đôi chân là phương tiện gắn liền với chúng ta, ai cũng sở hửu cho một đôi chân quen thuộc. Tuy nhiên, không phải ai cũng may mắn có được đôi chân đó, và đôi khi không còn bước tiếp cùng chúng ta.
Bạn đang xem: Đôi chân này biết đi về đâu
Đôi chân giúp chúng ta bước đi trên mặt đất, thực hiện những điều chúng ta muốn, và đến bất cứ nơi đâu mình thích. Đôi chân giúp chúng ta thực hiện những hoài bảo, ước mơ, và giúp chúng ta có được tình yêu và đam mê trong cuộc sống. Đôi chân giúp chúng ta đi lại dễ dàng hơn và khao khát tiến về phía trước, nếu bạn đang tìm một status về đôi chân thì tham khảo ngay bên dưới đây nhé.
STT Viết Về Đôi Chân Ý Nghĩa
1. Đôi chân này mới lang thang được vài xó xỉnh, nhưng quả thật đã đưa tôi đi ngắm những cảnh mà cả đời này bỏ bao nhiêu tiền cũng không mua nổi. Người ta nói có một cách để làm cuộc đời đẹp hơn rất nhiều, đó là trân trọng mọi thứ, tận hưởng từng phút từng giây.
2. Sau này trên đường đời bạn sẽ thấy có những người con gái được đàn ông cõng đi, còn bạn thì phải tự đi trên đôi chân của mình. Thay vì ghen tị, nản chí, bạn hãy hét lên “chúng mày cõng nhau đi gọn vào tránh đường cho tao đi”. Rồi chạy thật nhanh, để chứng tỏ cho chúng nó thấy hai chân đương nhiên nhanh hơn bốn chân.
3. Ai cũng tìm đến bạn khi họ buồn, khi họ gặp khó khăn. Bạn cho họ lời khuyên, lắng nghe họ, an ủi họ ở bên cạnh họ. Rồi đến khi bạn rơi vào hoàn cảnh tương tự bạn chỉ có thể lặng lẽ một mình vượt qua. Vậy nên, hãy sống cuộc sống của bạn, đừng quan tâm họ nói gì ngoài kia. Đừng dựa dẫm vào người khác quá. Có mạnh mẽ bước trên đôi chân của mình thì sau này mới an nhiên mới dễ dàng sống tốt. Có trân trọng bản thân, sau này mới tìm được người trân trọng yêu thương bạn.
4. Sẽ có một khoảng thời gian nào đó trong đời, tất cả mọi chuyện, từng thứ một đổ ập xuống đầu bạn, và bạn không có ai để dựa dẫm, nhưng vẫn phải vượt qua những chuyện đó bằng chính đôi chân của mình!
5. Đừng đặt quá nhiều hy vọng về các mối quan hệ xã hội rằng họ sẽ tốt với mình khi mình tốt với họ. Nếu may mắn ta có được bạn tốt thì hãy lấy làm vui, nhưng nếu không được như vậy thì cũng hãy vui vì họ đã giúp ta tự đứng trên đôi chân mình.
6. Những chuyến đi cho tôi thấy thế giới này ngày càng rộng lớn, đôi chân dù có thoăn thoắt đến cuối quãng đời người cũng không thể đi được hết từng ngóc ngách đẹp tuyệt của hành tinh đặc biệt này.
7. Chúng ta được sinh ra với đôi chân, âu cũng để đi. Thế nhưng cuộc sống đâu phải chỉ để đi từ nhà đến trường, đến công ty rồi lại về nhà? Nếu đôi chân được sinh ra như vậy, hẳn chúng sẽ buồn lắm.
8. Guồng quay cuộc sống đôi khi không thể bỏ mặc, vì chúng cho ta thêm tài chính, mối quan hệ, sự nghiệp… Nhưng nhiều khi hãy cho đôi chân được vẫy vùng trên những miền đất xa lạ.
9. Thôi, đời ngắn lắm, sinh ra với đôi chân đã là may mắn, nên bạn hãy biến những bước đi này thêm ý nghĩa.
10. Một buổi sáng tháng mười hai đẹp trời và lại nhớ những chuyến đi cũ…
11. Nếu như có cơ hội, tôi rất muốn đi du lịch cùng những người bạn thân nhất của mình. Hành lí mang theo chỉ có một ít đồ đơn giản và tiền đủ tiêu. Chúng tôi cứ vừa đi vừa nghỉ, ghi nhớ mỗi khoảnh khắc xinh đẹp chạy qua trước mắt, chụp ảnh cho nhau, nô đùa với nhau… Ước gì chúng tôi có thể thực hiện nó cùng nhau dù chỉ một lần, trong thời thanh xuân sắp qua của chúng tôi, khi mà mỗi người chúng tôi chẳng có gì ngoài tuổi trẻ, một đôi chân khỏe mạnh và một trái tim ít sợ điều gì chưa đến. Và đó là những ngày tháng tốt nhất để đi và học về thế giới.
12. Những ngày mà đôi chân chưa mỏi, có tiền cũng khó mà mua được.
13. Không cần biết tương lai sẽ ra sao, cũng đừng bao giờ để bản thân phải tiếc nuối. Hãy cứ đi khi đôi chân còn có thể sải bước và hãy cứ yêu khi trái tim vẫn còn đập rộn ràng.
14. Nếu cuộc đời này nàng vì tương tư một người mà chọn cô độc, ta cũng có thể vì nàng mà sống cuộc đời tương tự. Chỉ cần đôi chân nàng vẫn bình yên bước mỗi ngày, ta đã đủ an lòng để sống nốt những ngày còn lại.
15. Đôi giày này khiến bạn bận tâm quá nhiều. Nhiều hơn cả sự hạnh phúc khi bạn được mang nó trên đôi chân mình. Có thể đó là một sai lầm. Ngay từ đầu, khi bạn biết bạn không thể giữ gìn đôi giày vải trắng đó, thì có lẽ bạn đã không nên bỏ tiền ra để mua nó.
Xem thêm: Xem Video Chuyện Tình Hoa Sim Tím, Lời Bài Hát Chuyện Hoa Sim
16. Có thể tôi là một người không giỏi thể hiện cảm xúc, cũng không giỏi chịu đựng lại cứng nhắc và cực đoan. Chỉ biết dùng đôi chân để đi, đôi mắt để ngắm nhìn mọi thứ, cảm nhận bất cứ điều gì xung quanh dù là rất bé nhỏ… một sự bộc lộ tâm tình một cách mãnh liệt, tinh tế nhất. Mà thỉnh thoảng đôi mắt lại cần được rửa sạch bằng nước mắt, để nhìn đời, nhìn người được rõ hơn.
17. Mở đầu một câu chuyện luôn như vậy: tình cờ đưa đến, bất ngờ xảy ra, không kịp phòng bị. Kết thúc một câu chuyện luôn là thế: hoa nở đôi bông, chân trời cách biệt…
18. Thanh xuân chính là khoảng thời gian gặp gỡ bản thân của quá khứ, tiếp xúc với chính mình của tương lai, thanh xuân là những ngày chưa bao giờ hết chơi vơi, là những ngày đôi chân không ngừng chạy theo những mảnh ước mơ mà bản thân lượm lặt được trên đường đời, là những ngày vừa muốn điên cuồng lại vừa muốn bình lặng.
19. Mình sợ cô đơn. Cho đến khi mùa hè đã kết thúc, mùa thu cũng đã qua đi, và mùa đông tự lúc nào đã rơi trên bậc thềm trước hiên nhà, mình vẫn chỉ là một đứa trẻ co ro trong những nỗi buồn quá lớn, mà tấm chăn vuông nhỏ xíu chẳng vừa vặn để che đủ đôi bàn chân.
20. Đừng làm phiền người khác. Bởi lâu nay mình làm phiền bao người rồi… Đời này chúng ta bớt làm phiền người thân, bạn bè là chúng ta đã sống tốt. Hãnh diện vì mình đi, đứng, chạy nhảy được trên đôi chân của chính mình.
21. Tuổi trẻ ấy, thật buồn cười. Đi qua bao nhiêu ngọn núi, con sông, cũng không mệt. Vậy mà có lúc mới đi qua một người thì đã chùn chân.
22. Nhưng vậy mới là cuộc sống. chúng mình sẽ phải trưởng thành, tự bước trên chính đôi chân của mình mà chẳng thể dựa dẫm vào ai cả. mọi chuyện rồi sẽ qua đi, cho dù khó nhọc đến nhường nào, rồi cũng sẽ qua đi. đừng quá khó khăn với bản thân, cũng đừng vì những lời nói đã cũ mà tổn thương bản thân.
23. Đến bây giờ trong mỗi giấc mơ, tớ vẫn hay nhớ lại những năm tháng ấy. Trên triền đê chạy dài giữa những cánh đồng hoang hoải chất đầy rơm rạ, những đôi chân trần vẫn chạy hoài không mỏi, những tiếng gọi nhau vẫn còn vang mãi đến tận đồng xa.
24. Phải nhiều năm sau nữa, khi bạn đã đứng vững trên đôi chân của chính mình, trở thành người phụ nữ độc lập, tài năng và xinh đẹp. Thì những người bỏ rơi bạn hôm nay mới biết họ đánh mất thứ gì.
25. Đừng vì đánh mất đôi dép mà để chân dẫm gai.
26. Nhiều lần muốn đôi chân dừng lại nghỉ ngơi. Do em khó hay cuộc đời khó anh ơi.
27. 25 tuổi và thấy cái gì cũng dang dở, chỉ có đôi chân mình là còn vững. Thế nên sáng tỉnh dậy mà cuộc đời tạt cho gáo nước lạnh vào người, thay vì ngồi bù lu bù loa như ngày xưa, giờ cũng lặng lẽ đi tìm cục xà bông để tắm. Tắm xong lại xinh đẹp trắng trẻo, lại ăn mặc chỉnh tề rồi lại sẵn sàng để tiếp tục lớn lên.
28. Cuộc sống, không sợ thất vọng, chỉ sợ không tìm thấy hi vọng. Làm việc, không sợ khó khăn cách trở, chỉ sợ lãng phí thời gian. Một đôi tay tuy rằng chẳng nâng nổi cả bầu trời rộng lớn nhưng cũng đủ sức chống đỡ một khoảng trời của riêng mình. Một đôi chân tuy rằng chẳng thể đi hết tất cả con đường trên đời nhưng cũng đủ vững vàng bước chân con đường của riêng mình.
29. Tôi không cố đổ lỗi cho “tốt nghiệp”, nhưng hình như nó là một trong những nguyên nhân khiến những cuộc trò chuyện, những lần gặp gỡ của chúng tôi trở thành cái gật đầu chào xa lạ hay thậm chí là những đôi chân không còn dừng lại trước người mà ngày trước ngẩng mặt cuối đầu đều có thể nhìn thấy nhau.
30. Người từng đi qua những thương nhớ dở dang, mới hiểu rằng cô đơn chưa bao giờ là thứ họ muốn lựa chọn. Kẻ từng đi qua cay đắng tủi hờn, mới hiểu rằng khóc trong cô đơn vẫn dễ chịu hơn cảm giác đôi chân rướm máu còn đang dẫm trên bụi gai nhưng miệng vẫn phải luôn gắng gượng cười.
31. Sẽ có một khoảng thời gian nào đó trong đời, tất cả mọi chuyện từng thứ một đổ ập xuống đầu bạn, và bạn không có ai để dựa dẫm, nhưng vẫn phải vượt qua những chuyện đó bằng chính đôi chân của mình.