RSS
Văn mẫu lớp 7: cảm xúc của em về quê hương. Bạn đang xem: Cảm nghĩ của em về quê hương
Hướng dẫn lập dàn bài
I. Mở bài xích
- Dẫn dắt bởi một đoạn trong bài xích thơ tất cả nội dung về quê hương (Bài "Quê hương" - Đỗ Trung Quân)
Quê hương thơm là gì hở mẹ
Mà thầy giáo dạy đề nghị yêu
Quê hương thơm là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều
Quê mùi hương là chùm khế ngọt
Cho bé trèo hái mỗi ngày
Quê mùi hương là lối đi học
Con về rợp bướm đá quý bay
Quê hương là bé diều biếc
Tuổi thơ nhỏ thả trên đồng
Quê mùi hương là nhỏ đò nhỏ
Êm đềm khua nước ven sông
Quê mùi hương là bé đò nhỏ
Êm đềm khua nước ven sông
Quê hương là ước tre nhỏ
Mẹ về nón lá nghiêng che
Là hương hoa đồng cỏ nội
Bay vào giấc ngủ tối hè
Quê hương thơm là vòng tay ấm
Con năm ngũ giữa mưa đêm
Quê hương là đêm trăng tỏ
Hoa cau rụng trắng ngoài thềm
Quê hương thơm là quà hoa bí
Là hồng tím giậu mồng tơi
Là vị đôi bờ dâm bụt
Màu hoa sen trắng trơn khôi
Quê hương mọi người chỉ một
Như là bỏ ra một bà bầu thôi
Quê hương gồm ai ko nhớ....
- quê hương là vị trí mà mỗi con người dân có sự đính thêm bó sâu nặng, tha thiết.
II. Thân bài
- quê nhà là địa điểm mà mọi tín đồ được có mặt và khủng lên, là cái nôi tuổi thơ theo ta trong cả đời.
- mặc dù có đi đâu hun hút tôi cũng sẽ luôn nhớ đến quê hương - chỗ chôn nhau giảm rốn.
- Tôi ưa thích nhất là dậy vào khoảng sáng sớm, bắt gặp cánh đồng lúa xanh chén bát ngát, từng đôi cò trắng chao lạng lách trên bầu trời xanh, mây trăng thảnh thơi. Trôi.
- những bác dân cày ra đồng với sự hăng hái của một ngày làm cho việc.
- Cảnh đồ và con người bên cạnh đó chan hòa, một bức tranh cảnh sắc tuyệt đẹp vày “họa sĩ' thiên nhiên vẽ nên.
- Thật xuất xắc đẹp!
- lúc mặt trời đứng bóng, canh vật bây giờ thật sự chìm trong cái nóng hổi của mặt trời.
- những bác nông dân cùng đã mệt.
- Những giữa trưa hè oi ả, mắc một mẫu võng sau vết mờ do bụi tre vào vườn ở ngủ trưa thì không còn gì bằng.
- Những nhỏ gió dịu thoáng qua tạo nên lá tre đung đưa tạo ra tiếng kêu rì rào, xạc xào nghe thiệt vui tai.
Xem thêm: Tinh Yeu Khong Co Loi Loi O Ban Than Phan 2 Tap 6, Tình Yêu Không Có Lỗi, Lỗi Ở Bạn Thân Phần 2
- phần đa chú chim hót véo von làm tôi tất cả cam giác như sẽ lạc giữa một thiên đường.
- Cám xúc thật khó ta!
- Đêm đến, cả vùng quê như chìm vào giấc ngủ say, chỉ còn chú gà trống vẫn ngày đêm làm việc.
- xóm quê với việc yên bình, nhường nhịn chỗ cho các chú dế, ềnh ưỡng kêu ồm ộp vang xuyên suốt đêm dài.
- Chỉ bao gồm ở xã quê, bọn họ mới thấy không còn được loại thanh bình, thoang thoảng mùi thơm đồng nội, gió cỏ rì rào.
- Vào đầy đủ đêm trăng rằm, tôi thấy được cả một vầng trăng tròn, sáng rực cả một không gian.
- đều hình ảnh, nhưng tình cảm rất thực ấy đã mãi mãi in sâu trong thâm tâm trí, đang không khi nào phai mờ trong trái tim tôi.
III. Kết bài
- quê nhà là chỗ chôn nhau giảm rốn, là vùng bình yên trong mỗi con người.
- Tôi từ bỏ nhủ với lỏng mình sẽ cố gắng học thật giỏi để trong tương lai xây dựng quê hương, đất nước mình ngày càng tươi đẹp hơn, vững mạnh khỏe hơn.
Bài làm
"Quê hương thơm là chùm khế ngọt
Cho bé trèo hái mỗi ngày
Quê hương là lối đi học
Con về rợp bướm rubi bay"
Mỗi khi nghe đến đến lời bài bác thư trên, từng nào kỉ niệm thời thơ dại lại ùa về. Mọi kỉ niệm ấy đẹp biết bao, nhưng có lẽ những kỉ niệm về quê nhà thì có tác dụng tôi lưu giữ nhất.
Quê mùi hương - nhị tiếng thiêng liêng vô cùng. Trong đó chất cất bao ki niệm của rất nhiều ngày còn chiến tranh, đông đảo ngày tôi còn là một trong những đứa con trẻ hồn nhiên. Quê nhà là chỗ mọi tín đồ dược có mặt và mập lên, là chiếc rốn tuổi thơ đi theo ta xuyên suốt đời. Dù cho có đi đâu hun hút tôi thuộc sẽ luôn nhớ đến quê hương - nơi mà mình đã được hình thành và bự lên.
Vào những sáng sớm khi ánh binh minh vừa ló dạng, với theo phần lớn tia nắng ấm áp cho cuộc sống đời thường làng quê bình dị, dân dã. Tôi đam mê nhất là dậy vào thời gian sáng sớm, nhận thấy cánh đồng lúa xanh chén bát ngát, từng song cò trắng chao liệng lách trên bầu trời xanh mây white lừng lờ trôi. Các bác dân cày ra đồng với sự hăng hái của một ngày có tác dụng việc. Thời điểm đó, cảnh đồ gia dụng và bé người bên cạnh đó chan hoà, một bức tranh cảnh quan tuyệt đẹp bởi vì “họa sĩ” thiên nhiên vẽ nên. Thật tốt đẹp!
Lúc mặt trời đứng bóng, canh vật từ bây giờ thật sự ngập trong cái nực nội của phương diện trời. Những bác nông dân cũng đã mệt moi vì làm việc. Những buổi trưa hè oi ả, mắc một cái võng sau những vết bụi tre vào vườn nằm ngủ trưa thì không còn gì bằng. đông đảo cơn gió dịu thoảng qua tạo nên lá tre đung dưa tạo ra tiếng kêu rì rào, xào xạc nghe thiệt vui tai. Phần nhiều chú chim hót véo von làm tôi cỏ cảm xúc như sẽ lạc giữa một thiên đường. Cảm giác thật cực nhọc tả!
Nhanh thật, thấm thoắt ngày cũng trôi qua. Đêm đến, cà vùng quê như chìm vào giấc ngù say, chỉ với chú gà trống vẫn ngày đêm làm việc, báo thức cho hầu hết người. Không giống với khu vực thành phố xa hoa lúc như thế nào cùng sôi động tiếng xe cộ cộ, tiếng ồn ào ào, tràn ngập từ các hàng quán. Làng quê lại chọn sự yên bình, nhường chỗ cho các chú dê, ềnh ưỡng kêu ồm ộp vang suốt cả đêm dài. Chỉ bao gồm ở làng quê, họ mới thấy không còn được loại thanh bình, thoang thoảng mùi hương đồng nội, gió cỏ rì rào. Vào mọi đêm trăng rằm, tôi bắt gặp cả một vầng trăng tròn, sáng rực cả một ko gian. Nó làm cho lòng tôi bâng khuâng, một cảm giác mơ hồ chìm ngập trong cảnh thiết bị làng quê. Hầu hết hình ánh, các tình cảm vô cùng thực ấy đã mãi mãi in sâu trong tâm trí, vẫn không lúc nào phai mờ trong trái lim lôi.
Giờ phía trên ngẫm nghĩ về lại, tôi cảm giác yêu quê hương mình biết bao. Quê hương là bước đường góp tôi vững bước vào đời. Thật xót xa cho hồ hết ai xa quê nhưng không được một lần trở về viếng thăm lại khu vực chôn nhau cắt rốn của mình. Tôi từ bỏ nhủ cùng với lòng bản thân sẽ cố gắng học thật xuất sắc để về sau xây dựng quê hương, đất nước mình ngày càng sáng chóe hơn, vững bạo gan hơn.