mây cũng thế thôi, mây luôn hòa cùng nắng của dương, tạo nên một viễn cảnh hạnh phúc nhất từ sâu vào bộ não của mây. Mây cần dương, để tồn tại vào một thế giới ảo, chẳng cần tiền tài danh vọng, chẳng cần hoa lá bốn mùa tốt đàn chim én đưa thoi. Và chẳng cần nét văn của mây phải có sự gắn kết. Nhưng có lẽ, những cái cách rời rạc kia mới giúp những đưa ra tiết tinh tú nhưng không kém phần hão huyền của mây bậc lên vẻ đẹp của dương.
chiếc nón lá cùng mồ hôi đầm đìa tỏa khắp cánh đồng lúa, mây và dương nhìn nhau rồi cười.
__-vậy là một mùa thu hoạch đã xong!
-thời tiết đẹp, em nhỉ.
Bạn đang xem: Bầu trời năm ấy không xanh mãi
-dạ
-rồi lúa cũng sẽ trổ bông, vào mùa năm sau, ta lại cùng nhau gặt lúa chiêm, nha em. __
anh đã từng nói vậy đó, nhưng là đã từng.
em vẫn nhớ cái nền nhà đất ta cùng ở, chứ không phải cô đơn trên những lớp xi măng, gạch hoa như bây giờ. Em vẫn nhớ những đêm hôm đèn cầy gió hú, ếch kêu uôm uôm, anh quạt mang đến em ngủ. Cửa sổ trăng soi sáng lạng với tán lá chuối phản bóng sương đục. Mắt em mờ ảo đón lấy chiếc hôn nhẹ. Câu hát vô tình anh ngân nga.
"cánh cò bay lả bay la, nắng là em mây, anh dương mây trắng.."
..
vẫn là anh, người em đợi. Nhưng sao chỉ có tim em nhớ mong mỏi đến hao gầy?
..
hôm ni buồn lắm anh ạ, thời tiết chuyển mùa nên rất lạnh. Anh nhớ mặt áo ấm vào nhé. Kẻo ốm, em đau. Ngồi bên bệ cửa sổ, mà mưa chợt rơi, rơi nhiều lắm. Nó rơi vì mây không thể chịu được nó nữa, bỏ rơi nó ghé ngang đây. Cùng lúc đó, em cũng rơi nước mắt.
sao mưa giống như chuyện tình ta vậy..
ngồi thẫn thờ dưới tác cà phê nguội ngắt, những chậu hoa ngoài vườn cũng được tắm mát sau cơn mưa rào kia. Nhưng chỉ mình em, cơn mưa vẫn loay hoay trĩu nặng trong lòng.