Bài thơ Hạt gạo xóm ta của đơn vị thơ Trần Đăng Khoa viết năm 1969 khi đơn vị thơ còn là một cậu bé 11 tuổi. Thế mà bài xích thơ lại tất cả tầm suy nghĩ của người lớn: chín chắn, chững chạc có tác dụng sao…
Tứ thơ của bài xích thơ Hạt gạo xóm ta được phạt triển bắt đầu từ ý khái quát: hạt gạo được kết tinh từ những hương vị ngọt ngào của quê hương.
Đó là hương đồng gió nội, là bài ca lao động, là lời ru của mẹ, là vị phù sa màu mỡ của đất đai quê nhà. Nhưng hạt gạo cũng còn được làm nên từ trong khó khăn của thiên tai, từ trong khói lửa của chiến tranh. Hạt gạo không chỉ là sản phẩm vật chất mà còn là một sản phẩm tinh thần vô giá…Bài thơ Hạt gạo thôn ta – Trần Đăng Khoa
Hạt gạo thôn taCó vị phù saCủa sông khiếp ThầyCó hương sen thơmTrong hồ nước đầyCó lời mẹ hátNgọt bùi đắng cay…
Hạt gạo làng taCó bão mon bảyCó mưa tháng baGiọt mồ hôi saNhững trưa tháng sáuNước như ai nấuChết cả cá cờCua ngoi lên bờMẹ em xuống cấy…
Hạt gạo xóm taNhững năm bom MỹTrút bên trên mái nhàNhững năm cây súngTheo người đi xaNhững năm băng đạnVàng như lúa đồngBát cơm mùa gặtThơm hào giao thông…
Hạt gạo thôn taCó công những bạnSớm làm sao chống hạnVục mẻ miệng gàuTrưa nào bắt sâuLúa cao rát mặtChiều như thế nào gánh phânQuang trành quết đất
Hạt gạo làng taGửi ra tiền tuyếnGửi về phương xaEm vui em hátHạt đá quý làng ta…
Nguồn: Trần Đăng Khoa, Góc sân và khoảng trời, Nxb Văn hoá dân tộc, 1999