Gấp cuốn nhật kí lại.
Bạn đang xem: Vợ ơi anh biết lỗi rồi
Tôi ko biết là nước mắt tôi đã chảy ra tự bao giờ. Chưa khi nào tôi nghĩ vk tôi, cô ấy lại yêu cầu chịu hầu hết nỗi đau lớn thế này. Hoá ra hồ hết tháng ngày hôm qua cả hai công ty chúng tôi đều nên sống vào sự dằn vặt, giữa những nỗi đau nhưng cả hai tự tạo ra cho nhau. Sự vậy chấp với nỗi vô vọng đã bịt lấp không còn tình yêu của bọn chúng tôi!“- ck ơi! vợ yêu ông chồng lắm!- ông chồng cũng vậy!- Nếu bao gồm một ngày vợ mắc không nên lầm ông chồng có tha máy cho vợ ko?- Sao hốt nhiên lại hỏi vậy?- Hì, chỉ với nếu thôi mà!- vắt nếu chồng?- vợ sẽ giết!- Sao vk đểu thế?- ông xã chỉ được là của riêng vk thôi biết chưa!- bà xã cũng vậy đó!- Ừ!”Vợ ơi! Anh có muốn em là của riêng biệt anh lắm! nhưng giờ thì… Liệu anh có thể sống mà đồng ý đc em đã từng ko buộc phải của riêng rẽ anh và liệu anh cũng có thể đồng ý đứa nhỏ ko yêu cầu là tiết mủ của mình? Em tất cả biết anh đau nhất là điều này ko? Anh rất có thể vẫn mãi yêu thương em dẫu vậy liệu anh rất có thể yêu bé bỏng Lệ Dương như chính con đẻ của chính mình ko? Điều kia thật cạnh tranh và anh sợ hãi mình ko có tác dụng nổi!“- Thanh Mai này! Đừng bi thảm nhá!- Dạ?- Anh ko bao giờ bỏ rơi em đâu! Ko bao giờ để em còn phải sợ sự đơn độc nữa. Với bạn bè rất quan trọng. Thiếu hụt em anh ko thể sống đc! Em ko cần là đồ vứt đi biết chưa!- nhớ nhé anh!”Ừ nhỉ, anh đã từng hứa với em do đó mà. Nhưng rút cục thì anh vẫn quăng quật rơi em, vẫn để em đề xuất sống trong sự cô đơn và đau khổ. Đúng, em tồn tại là người con gái quan trong độc nhất vô nhị đời anh. Anh đích thực ko thể sống thiếu em! Anh thực sự ko thể! Thanh Mai ơi, anh ước gì tất cả mọi chuyện của chúng ta chỉ là một trong cơn ác mộng. Một cơn ác mộng để khi tỉnh dậy đó chỉ là một giấc mơ, phần nhiều chuyện không hề xảy ra. Ước gì điều này là thiệt em nhỉ? Để ngay bây giờ anh rất có thể chạy đến mặt em, ôm em vào lòng, ôm cả đứa phụ nữ ko đề nghị con của Huy mà lại là nhỏ của chúng ta!Anh sẽ nhắm mắt và mở đôi mắt biết bao nhiêu lần. Nhưng… các chuyện vẫn chẳng là giấc mơ. Nó là sự việc thật!“- Đừng mang đến tôi là bà già các chuyện! tuy vậy chuyện tình của hai người cũng những éo le lắm đấy! Để giữ đc hạnh phúc phải ghi nhận đến chữ “nhẫn” cùng lòng vị tha. Chúc nhì cô cậu ngon miệng, phần lớn vị khách hàng quen đáng mến của tôi!”Bất thốt nhiên những khẩu ca của bà công ty quán “Khoảng Lặng” đột vang lên vào đầu tôi! phải rồi! cửa hàng chúng tôi đã gạt bỏ chữ “nhẫn” để mà lại sống. Với giờ tôi ko thể tấn công mất nốt lòng vị tha!Tôi thiếp đi dịp nào ko hay. Gíâc ngủ mang lại với tôi thật nặng nề khăn. Nhưng mà tôi đang mơ một giấc mơ về hình trơn đứa bé xíu thiên thần. Đó là Hoàng Lệ Dương – phụ nữ tôi, đề nghị rồi nó là đàn bà tôi. Tôi thấy nó sẽ xoe tròn đôi mắt nhìn tôi cười cợt thật tươi, đôi mắt đen và sáng, đôi mắt thực sự khôn cùng giống tôi. Nó vẫy tay. Ví dụ tôi bắt gặp nó vẫy tay và call tiếng: “Bố ơi! ba ơi!”. Tôi nghe rõ mà. Cụ thể nó hotline tôi là ba mà! Tôi… tôi là tía của nó mà! này lại vẫy tay tiếp, vẫn các giọng nói đó, nó gọi: “Bố ơi! cha ơi! người mẹ đây này!”. Bà xã tôi. Cô ấy đang nhìn tôi cười. Cả vk và cả con của tôi phần đông đang gọi tôi: “Anh ơi! Anh ơi!”, “Bố ơi! cha ơi!”. Chỉ việc mấy bước đi nữa thôi tôi sẽ chạm đến họ. Chỉ cần tôi cố, cầm thêm một chút ít nữa thôi tôi sẽ rất có thể ôm bọn họ vào lòng. “Bố! cha ơi! nhanh lên!”Tôi choàng thức giấc dậy. Những giọt mồ hôi đầm đìa.Tôi phải làm thế nào đây? Tôi biết mình nên làm núm nào chứ? bao gồm ai méc nhau giùm tôi ko? Tôi yêu vk tôi, nhỏ tôi. Tôi nên họ! Tôi ko thể sinh sống thiếu họ!Một đêm thức trắng.Một tối với những dòng nước mắt tung dài.Một đêm với rất nhiều hình hình ảnh thân yêu mến của bà xã và thú vui lúc chào đời của đứa bé.Một đêm nhưng người bọn ông biết đến thế nào là sự mất đuối đớn đau.Một đêm nhưng mà anh ta nhận thấy rằng: bản thân yêu vợ. Cùng hơn hết. Đứa nhỏ bé là nhỏ anh mặc dù nó được sinh ra từ người đàn ông nào!Liệu anh ta có tương đối cao thượng ko? Câu trả lời chỉ trái tim anh ta new biết!Nhưng… anh ta bắt buộc giữ lại niềm hạnh phúc của mình bằng cách nào? Lạy chúa! Anh ấy bắt buộc chúa giúp!Sáng. Phiên toà li dị mở. đầy đủ người, vớ cả bạn bè và ngươì thân phần đông đến dự.8h.9h.9h15’9h20’Mọi bạn nhốn nháo. Bởi. Người ông chồng vẫn chưa xuất hiện trong phiên toà li dị!10h.10h30’. Tiếng trẻ em khóc tự dưng vang lên. Ko ai rất có thể dỗ đc nó.11h.- Phiên toà… – Bà quan toà vừa đựng tiếng, ô cửa phiên toà bỗng mở ra. Mọi người giật mình. Một dàn nhạc xuất hiện. Đi trc là hầu hết cô nhỏ xíu mặc váy đầm thiên thần với phần đa rỏ cánh hoả hồng trên tay. đông đảo cánh hoa đỏ thắm cất cánh khắp phòng. Giờ đồng hồ nhạc vang lên. Giờ đồng hồ đứa bé bỏng vẫn khóc. Một giọng hát lũ ông vang lên từ vùng sau cùng. Đứa bé nhỏ im bặt và hình như bà ngoại thấy nó mỉm cười.“Nhìn trăng khuya nhớ đến những ngày đôi ta có nhau.Bao nhiêu giấc mơ tan thành mây khói.Giờ câu yêu thương phôi trộn cũng chỉ do ta quá khờ.Biến yêu thương thương ni thành bao khổ đau.Ngày em ra đi cũng là thời gian mưa cực kỳ nhiều.Khi bao ghi nhớ nhung nay càng nhung nhớ.Giờ nước mắt chia tay lại làm cuộc sống ta đớn đau.Cố níu dĩ vãng nay còn đâuCuộc đời tội lỗi anh trên đây vẫn mong mỏi xin lỗi người.Dù rằng lúc này anh với em chẳng còn là gì.Trong tim anh giờ đồng hồ trái đắng, còn lại một mình sâu lắng.Cuộc đời đã hết khi bao yêu thương thương mình đã cố.”Những cánh hoa hồng mềm như nhung vương mọi trên nền đất. Một cô nhỏ nhắn thiên thần tiến đến chỗ vợ tôi, mỉm cười thật tươi cùng trao mang lại cô ấy vòng kết hoa team đầu.Mọi tín đồ vẫn ngơ ngác. Dàn nhạc và phần đa cô bé nhỏ thiên thần khoan thai dãn ra hai bên. Nam nhi trai với vòng hoa kết nhóm đầu đi trong giờ đồng hồ nhạc du dương và đa số cánh hoa hồng dịu tung bay. Quý ông vẫn hát. Giọng hát mà từ trước mang lại giờ chỉ hát cho những người mình yêu. “Chỉ 1 lần cuối anh vẫn mong mỏi nói… xin… lỗi… người!”Câu hát chợt dừng ở đó. Mọi bạn ngỡ ngàng nhấn ra chàng trai đó là người chồng đến muộn. Tôi bước đến chỗ vợ. Cô ấy nhìn tôi ko che nổi sự bỡ ngỡ pha chút nào đấy giận dữ. Giận dữ vì tôi mang đến muộn, vày tôi bắt bao nhiêu bạn phải chờ.- Thanh Mai! Em hỏi anh gồm nhớ kỉ niệm xa xưa ko? Vậy thì anh trả lời. Anh ko ao ước nhớ! tuy nhiên anh ko thể làm cho đc. Bà mẹ bảo anh hãy để tay lên ngực hỏi trái tim mình. Anh đã hỏi với nó nói: Nó ko thể đập nếu như thiếu nhịp đập của trái tim em. Nó ko thể sống nhưng thiếu em. Và nó cần em!Cô ấy vẫn đứng im. Nước mắt hốt nhiên lăn một vệt dài. Cô ấy quan sát tôi, đôi mắt ko hề chớp. Vẫn như ngày nào, tôi đưa tay lau nước mắt đến vợ.Xem thêm: Top 10 Ngân Hàng Uy Tín Nhất Việt Nam 2021 Uy Tín Nhất, Tốt Nhất, Lớn Nhất
Cô ấy vẫn lặng im, đôi mắt vẫn quan sát tôi, thật gần, thiệt kĩ. Tuy vậy nước đôi mắt vẫn rơi. Khuôn phương diện ướt lệ. Tôi nạm lấy tay cô ấy. Một cái giật mình nhỏ. Cơ mà rồi đồi tay ấy vẫn nằm yên trong 2 tay tôi, ấm áp, dòng vị ấm áp mà từ rất mất thời gian tôi vẫn đánh mất. Vắt chắc bàn tay thiếu nữ mình yêu, tôi ngước lên bà thẩm phản, rõng rạc:- Tôi ko li dị! Tôi ko muốn rời xa vợ tôi và con gái tôi!Cả hội trường ồ lên. Thanh Mai chú ý tôi, giật tay thoát ra khỏi tay tôi. Nứơc mắt cô ấy lại tan dài. Cô ấy mím chặt đôi môi nạm ngăn ko mang đến tiếng nấc nhảy ra ngoài.- vợ ơi! Hãy về cùng với anh! Anh yêu thương em!Tôi nhớ như in tiếng vỗ tay to lớn nhất nhưng mà tôi từng biết. Người mẹ nhìn tôi mỉm cười.- Sao còn không ôm anh hả?- Gì?- Ko ôm là anh…- Anh làm sao?- Thì anh bế chứ sao!Nói rồi tôi đưa tay bế bổng cô gái mình yêu.- Anh làm đồ vật gi thế? Thả em xuống đi. Mọi người đang mỉm cười đó!- Họ đang mừng vui cùng họ đấy!- Mừng vui mẫu gì? ai đã đồng ý quay trở lại với anh hả?- Kệ anh cứ bắt về đấy!- Em vẫn kiện anh tội bắt cóc!- Đâu có, anh chiếm trước mặt mọi tín đồ mà!-…Gìơ phía trên cô ấy đang nằm gọn trong vòng tay tôi rồi. Tôi siết chặt cô ấy vào lòng mình. Từ tích tắc này tôi sẽ giữ chặt cô ấy bởi tình yêu, sự thân mật và cả lòng vị tha. Tất cả lẽ bạn sẽ bảo tôi bao gồm ngu ngốc ko khi đồng ý một mái ấm gia đình với người bà xã lầm lỡ và fan con ko máu mủ! nhưng tôi thà sinh sống trong sự khoan dung với lòng vị tha để được sống bên tín đồ mình yêu. Rộng là cố chấp nhằm rồi phải hối hận hận. Lệ Dương ko nên con đẻ của tôi tuy nhiên là con của vk tôi, cùng chẳng gồm nghĩa lí gì tôi ko thương yêu nó cả. Gìơ đây trong trái tim tôi, nhỏ tôi đã đc khắc tên: Hoàng Lệ Dương!Màn đêm đã buông rơi. Đêm khuya đang giăng tràn khắp thành phố. Nhưng căn phòng của vợ ck chúng tôi vẫn sáng sủa đèn. Phụ nữ tôi sẽ nằm ngon giấc, cái miệng này lại mỉm cười. Nó đồng nhất mẹ. Mỗi một khi ngủ ngon là chiếc miệng lại khẽ mỉm cười một mình. Vợ ông xã tôi ngồi bên nhau, ngắm đứa phụ nữ ngủ. Hạnh phúc nhen nhói trong tâm cả hai.- Anh này!- Gì vậy em?- Cảm ơn anh nhá!- bởi vì tình yêu, hạnh phúc và đầy đủ nối đau?- Anh hiểu nhật kí của em à?- Anh cũng ko mong mỏi đọc đâu, bị xay đó?- Em biết mà! Thể nào bà mẹ cũng đưa cho anh!- Anh đang khóc đấy!- thiệt hả?- trong tương lai ngoài làm cho đầu nhà bếp ra em vươn lên là nhà văn cũng đc đó!- Đáng ghét! cơ mà em còn ý muốn cảm ơn loại khác nữa cơ!- Gì?- Về nhỏ bé Lệ Dương.- Về con của chúng ta chứ!- Nhưng…- Đừng đề cập lại nữa. Qúa khứ ta đề nghị nhìn lại để sống cho tương lai. Dẫu vậy ko tức là phải ôm mãi quá khứ em ạ! – Tôi tảo sang đứa phụ nữ đang ngủ say. – với lại, em ko thấy anh đến loại là nhỏ thôi khóc à? cùng với anh bây chừ Lệ Dương là con anh, hiện giờ và mãi về sau!- Em… – Cô ấy ôm chầm đem tôi – Em ao ước khóc! – cùng cô ấy khóc nấc lên.- Kìa! Sao lại khóc thế? Nín đi mà!- Ko! Em khóc vì hạnh phúc đấy! Đã lâu lắm rồi em ko đc khóc trên bờ vai anh. Em toàn nên khóc 1 mình trong sự đơn độc thôi!Tôi siết chặt vk hơn. Nhẹ nhàng tôi hôn lên cổ cô ấy và thì thầm bên tai: “Anh xin lỗi!”Sáng. Chúng tôi tỉnh giấc. Cả một đêm cửa hàng chúng tôi ôm nhau khóc và ngủ thiếp thời gian nào ko hay. Trước mặt chúng tôi là một phong tị nạnh và một phong bao lớn. Cụ thể đêm qua lúc cửa hàng chúng tôi ngủ làm những gì có nhỉ!- vật gì đây nhỉ? tiền hả vợ? – Tôi rứa phong phân bì lên với hỏi.- chi phí đâu nhưng mà tiền! Đầu anh lúc nào cũng chỉ tất cả tiền thôi! chắc chắn rằng thư tự gì đó! Dầy gắng này chỉ hoàn toàn có thể là giấy thôi!- bóc tách ra là biết ngay lập tức mà! – Nói rồi tôi tách cái phong suy bì đó. Bà xã tôi nói đúng. Là 1 trong lá thư. Của Huy!“ kính chào hai người bạn của tôi!Tôi ko biết sau thời điểm mình quyết định bỏ đi lại xảy ra nhiều chuyện đến vậy. Thiệt may là bác gái đã đến tìm tôi, để giờ tôi hoàn toàn có thể ngồi giải thích mọi chuyện cho tất cả hai người, hy vọng sẽ giúp đỡ hai bạn hiểu được mọi chuyện và hàn lắp lại cảm tình xưa.Đúng, có thể tôi là một trong những thằng lũ ông đốn mạt lúc ko kìm chế nổi mình để sở hữu ý suy nghĩ xâm phạm thân thể thiếu nữ tôi yêu. Anh Lâm, tôi xin lỗi khi vẫn đem lòng yêu vk anh, nhưng đó chỉ nên tình yêu xuất phát từ một phía tôi. Tôi thật ngu ngốc và ko chịu tin điều đó. Tôi ý muốn có đc Thanh Mai, vày tôi yêu cô ấy, tôi nghĩ điều đó là đủ. Tuy thế khi Thanh Mai đẩy tôi thoát ra khỏi người cô ấy và điện thoại tư vấn tên anh, thì tôi đã hiểu, ko một người đàn ông làm sao khác có thể thay nuốm người lũ ông trong tâm địa cô ấy, đó là anh đó, anh Lâm à!Thanh Mai là một cô gái tốt, xứng đáng yêu, sống không còn mình dù bản tính cô ấy thật nông nổi, hiếu thắng. Tôi ganh tị cùng với anh vì có đc cô gái mà tôi say mê đó. Vậy nên anh phải nhận biết hạnh phúc mà mình đã có, chớ vội đánh mất để rồi phải ân hận tiếc.Còn Thanh Mai, cám ơn em đã mang lại anh có đc những ngày tháng niềm hạnh phúc thật sự chỉ có điều là hạnh phúc theo một nghĩa khác. Niềm hạnh phúc của một tình bạn!Gìơ sinh sống đây, tôi sẽ học cực tốt và chẳng bao thọ tôi hoàn toàn có thể trở về nước để thống trị khách sạn của gia đình và gặp lại nhì người bạn của tôi. Nhưng mẫu tôi hạnh phúc hơn cả là giờ tôi đang mở lòng để đón tiếp một tình thương mới, tình yêu sản phẩm công nghệ hai tuy thế bù lại tôi đc yêu cùng trao yêu thương.Hai người chúng ta của tôi, chúc hai người cũng rất có thể mở lòng và giữ lấy niềm hạnh phúc của bao gồm mình. Hãy cầm chặt tay cùng đừng khi nào buông tay ra nhé, Thiên Lâm và Thanh Mai. Ít nhất bao gồm một người các bạn ở phương xa luôn luôn dõi theo hai người!Chúc hạnh phúc!Bạn của nhị người: vương vãi Gia Huy.”Chúng tôi tiếp tục bóc tách phong bao lớn. Phía bên trong là một tờ giấy. Giấy xét nghiệm ADN. Shop chúng tôi ko thể tin nổi. Tôi và đàn bà có chung mẫu ADN!Những miếng vụn kí ức đột ùa về.Đêm đó, mẫu đêm định mệnh đó:“Gìơ đây chỉ từ mình tôi cùng với nỗi khổ cực tột cùng. Tôi lôi chai rượu Pháp ra và ban đầu gặp nhấm nỗi đau. Với ý nghĩ bị bội nghịch cứ xâm lăng lấy đầu tôi, tôi uống cạn cả chai rượu Pháp hoà vào vị mặn với trở về phòng ngủ.”Buổi sáng:“Dù mẫu đầu nhức nhức và chẳng nhớ nổi tối qua sau khoản thời gian uống rượu nuốm nào, tôi vơ vội đống áo xống trên sàn, điện thoại tư vấn điện cùng hẹn gặp cậu Đức.”- Lệ Dương là con anh! con đẻ của anh ý đó! Vậy nhưng bao ngày tháng qua anh lại đối xử lạnh nhạt với em, bạc bẽo với em! – Cô ấy chuyển tay tiến công liên hồi vào ngực tôi. Rồi tự nhiên cô ấy ôm chầm lấy tôi, chiếc siết thật mạnh, mái tóc ngả liền kề vào bờ ngực tôi – Em ghét anh! Em ghét anh! – Tôi chuyển tay ôm chặt lấy vợ mình hơn.- vk ơi! Anh biết lỗi rồi!——————————Đồng hồ nước điểm 12 giờ. Cấp chiếc máy tính xách tay lại. Bà xã tôi với cô đàn bà vẫn đang ngủ say. Quan sát đứa đàn bà ngủ nhưng hai mẫu má nó phính ra yêu thương ko thể tả. Ko kìm chế nổi, tôi tiến tới với hôn lên má nó một cái dù biết có lẽ nếu vk tôi thức giấc thì thể làm sao cô ấy cũng gắt ầm lên:“- Em bảo anh bao nhiêu lần rồi. Ko đc hôn con lúc ngủ. Nó hờn đấy!”Tôi khoác kệ. Nếu như cô ấy tất cả gắt gỏng thế, tôi đang dìm cơn tức của bà xã bằng một nụ hôn vào đôi môi hồng căng mọng và thủ thỉ bên tai: “Vợ ơi, ck yêu vợ lắm!”Dưới ánh đèn sáng ngủ, tôi nhìn rõ tấm bởi “Gỉai nhất cuộc thi đầu nhà bếp vàng”. Tôi đã nói với các bạn là giờ vợ tôi đang là bếp trưởng của khách sạn Phương Đông chưa nhỉ?Vậy là tôi vẫn viết ngừng câu chuyện cố kỉnh lời xin lỗi giữ hộ tới vk tôi rồi đó. Nhưng mẩu truyện về chúng tôi thì chưa tạm dừng đâu. Ngay lập tức bây giờ, tôi, bà xã tôi, và con gái tôi sẽ cùng mọi người trong nhà viết tiếp mẩu truyện về một đội nhóm ấm mái ấm gia đình hạnh phúc. Ít độc nhất vô nhị là tính đến bây giờ!===Hết===