Cô vì cái tên phụ tình khốn kiếp kia thiếu chút nữa đã trở thành oan hồn, may mắn được anh cứu vãn thoát, từ đó nợ anh 1 mẫu ân tình, nên "lấy thân báo đáp". Không sao, chăm lo anh cũng chẳng đề xuất chuyện gì khổng lồ tát, cô có tác dụng được. Vì cái brand name phụ tình khốn kiếp tê cô tự mình ăn diện thật đẹp, cùng với anh mang đến dự hôn lễ của hắn.
Nhưng cũng dựa vào vậy nhưng cô với anh lại tiến thêm được một bước. Cái brand name khốn khía cạnh dày vô sỉ kia, không rất nhiều đã có vk còn ao ước cô làm nhân tình của hắn??? nằm mộng đi Bất quá nhờ vậy cơ mà anh sẽ thực sự nổi giận, giúp hắn 1 tay phá hủy Định Lập, doanh nghiệp của bố bà xã hắn. Tên khốn tê lại lừng chừng xấu hổ hẹn cô gặp mặt, van xin bảo cô góp hắn nói với anh tha cho hắn tuyến đường sống, báo hại cô bị anh giận.
May mắn 2 fan lại hòa hợp, gút mắc cũng khá được tháo bỏ, tình cảm cũng 1 bước tiến 3, nhanh chóng nhảy từ A,B thành C, cô phê chuẩn bị anh nuốt vào bụng. Cổ Ngự Hoài: Nuốt cô vào bụng an toàn hơn, không sợ bất cứ ai dòm ngó báu vật của anh nữa. Lâm Trình Tử: Gì chứ? Anh nuốt cô vào bụng rồi phải phụ trách nuôi cô suốt đời nhé. Bất quá anh rất chi là vui mừng dưỡng cô thành heo từ từ cơ mà thưởng thức...
Chương 1 huyết tử:
Tại sảnh bay, quanh vùng chờ khởi hành, có một đôi nam thiếu nữ đang quấn quít lấy nhau, không muốn xa rời, cảnh tượng chia ly này chưa phải là lần đầu tiên mọi người nhìn thấy, yêu cầu cũng chẳng ai để ý đến song nam thanh nữ kia.
Bạn đang xem: Sếp anh là tên xấu xa 3
- Em nhớ hóng anh, sau khi học dứt anh nhất định sẽ về bên cạnh em, dịp đó chúng ta sẽ kết hôn, nghĩ về hè anh sẽ cố gắng về thăm em. Namnhân nói.
Nam nhân thoạt quan sát không tuấn tú, miễn chống chỉ rất có thể tạm đồng ý là ưa nhìn, dáng bạn tàm tạm, nhưng thanh nữ nhân ở bên cạnh thì lại đẹp bùng cháy rực rỡ như đóa hoa trong sương sớm, tràn đầy sức sống của tuổi con trẻ lại thêm vài phần mờ ảo như thần tiên, body toàn thân cô vạc ra khí hóa học cao ngạo khiến cho người khác quan yếu xem thường.
- Ừ, em vẫn chờ. Nữ nhân nói, các giọng nói thanh thúy như giờ đồng hồ chuông ngân, khiến người đứng đối diện phải xao xuyến.
- Ừ, em duy nhất định cần chờ anh, ko được có tín đồ khác, anh sẽ thường xuyên điện về đấy.Namnhân lại nói.
- Biết rồi. Bạn nữ nhân cười.
2 tín đồ vẫn thường xuyên trao cho nhau những lời nhắn nhủ tâm thành nhất, tối thiểu là trong những lúc này.
Sân cất cánh thông báo, đã đến lúc chuyến cất cánh của anh khởi hành, phái nam nhân quyến luyến rời khỏi cô bé nhân, thiếu nữ nhân cười, vẫy tay từ biệt anh, chỉ gồm trời new biết tim cô giờ vẫn đau như vậy nào, cô cũng yêu anh, siêu yêu anh, tuy nhiên thứ cô rất có thể cho anh bây chừ chính là niềm tin, giúp anh gồm thể an tâm học hành ở nơi xa xôi đấy. Nhìn bóng hình anh dần tạ thế xa, cô mỉm cười chua xót, khóe mắt vẫn nhiễm sương.
Sau kia 2 fan vẫn liên hệ qua lại, nghĩ hè vài ba năm đầu anh cũng nỗ lực về bên cô, nhưng kế tiếp liên lạc của hai fan thưa dần, anh cũng không thể về thăm cô vào các dịp hè nữa, anh nói: " anh bận, có khá nhiều thứ rất cần phải học."
Cô cũng tương đối biết điều, ko quấy rối anh, lâu lâu lại điện mang đến anh, từ từ anh ko điện đến cô nữa, đễ bản thân cô liên lạc. Rồi 1 ngày, lúc cô điện mang đến anh, nhưng không được, bên cạnh đó dãy số rất gần gũi kia đang bị người chủ của nó quăng quật bỏ, cô bối rối, hoang mang, thay tìm mọi giải pháp đễ liên hệ với anh tuy nhiên vô ích.
Anh ngoài ra muốn giảm đứt mọi contact giữa cô cùng anh. Cô vẫn dần nhận biết sự thật, mà lại vẫn cố cãi cho anh bởi những vì sao hết mức độ ấu trĩ.
Ngày qua tháng lại, khi cô sẽ thực sự trưởng thành, thì lời hứa hẹn của anh ấy năm đó chỉ còn lại hư không, cô vẫn thực sự thông suốt, nhưng trái tim cố chấp vẫn giữ cho anh 1 góc nào kia trong tim, chắc rằng nơi đó đã không còn tình cảm dành riêng cho anh, nhưng lời hứa hẹn cùng với anh vẫn còn đó, cô vẫn luôn chờ anh, đợi anh trở lại nói với cô lời phân chia tay. Để trái tim của cô có thể thanh thản chào đón 1 tình thân mới.Chương 2Trở về nhà, Lâm Trình Tử lao ngay lập tức vào phòng tắm, nhanh chóng tẫy sạch mát thứ dơ dáy bẩn đang bám dính trên người, cứ nghĩ mang lại tay trư của lão đối tác, cô lại cảm thấy bi thảm nôn.
Nằm bên trên giường, Lâm Trình Tử trong trái tim đấu tranh kịch liệt, suy nghĩ tới kết quả của bài toán làm vừa rồi.
Lâm Trình Tử đen: bị tiêu diệt chưa, tác dụng của việc thao tác mà không trải qua đại não là gì, chắc hẳn ngươi cũng tự biết.
Lâm Trình Tử Trắng: Ngươi ko sai, lỗi là tự phía lão già kia, ngươi làm vắt chỉ là đễ bảo vệ bạn dạng thân thôi.
Lâm Trình Tử đen: đảm bảo cái nỗi gì, sắp đến mất vấn đề làm đến nơi kìa.
Lâm Trình Tử trắng: Chẳng lẽ vấn đề làm còn quan trọng hơn tự tôn, nhằm lão được nước lấn cho tới á.
Lâm Trình Tử đen: Lão sờ ngươi có mất miếng thịt làm sao không?
Lâm Trình Tử Trắng: ko mất thịt gắng còn danh dự thì sao? mất khía cạnh thì sao?
Lâm Trình Tử đen: Danh dự, phương diện mũi, ăn uống no được sao? Ta chỉ biết trước đôi mắt là ngươi mất việc, tiếp đến là chết đói, cứ ôm danh dự mà chết theo nhá.
Lâm Trình Tử trắng: Mất bài toán thì làm cho sao, cùng lắm là xin việc khác, mất danh dự, ngươi gồm xin lại được không?
Lâm Trình Tử đã trong tình trạng rối như tơ vò, vào đầu chỉ ra 2 Lâm Trình Tử, 1 white 1 black đang đấu võ mồm. Thì đùng một phát ngoài cửa có tiếng gõ.
- Trình Tử, con có ổn không, bà bầu vào nhé. Lâm người mẹ nói.
- Vâng ạ. Lâm Trình Tử đáp.
Lâm bà bầu đẫy cửa ngõ đi vào, thấy đàn bà đang ngồi bên trên giường, vẽ mặt gồm chút khó khăn coi liền băn khoăn lo lắng không thôi, hỏi:
- bé không khỏe khoắn à?
- Không, nhỏ không sao, chỉ nên ở công ty chạm mặt 1 vài rắc rối. Lâm Trình Tử uể oải té xuống giường.
- chẳng sao là tốt, tối nay nhỏ muốn ăn gì? Lâm chị em đưa tay vuốt lại vài gai tóc rối xung quanh Lâm Trình Tử, yêu thương chú ý con.
- mẹ nấu gì rồi cũng ngon cả. Lâm Trình Tử nũng nịu, cùng với tay ôm siết lấy mẹ, tham lam hít lấy hương thơm thoải mái và dễ chịu từ bạn bà.
Lâm Trình Tử khôn cùng ít khi làm nũng, mọi khi cô có tác dụng nũng với bà, là thời điểm cô bao gồm tâm sự, cần bạn che chở, chỉ điểm. Tín đồ ta thường nói không có ai hiểu con bằng mẹ, Lâm mẹ tất nhiên biết phụ nữ có trung khu sự, bà yêu thương bao bọc lấy con, tay vuốt ve tấm lưng nhẵn mịn của con, hỏi:
- nhỏ đang băn khoăn điều gì?
- Nếu nhỏ đắc tội với những người khác, bà mẹ nghĩ xem nhỏ là có có lỗi tuyệt không?
- Còn tùy, cần xem fan đó tất cả đáng đễ bị đắc tội tuyệt không.
- Con chần chừ người ta bao gồm đáng hay là không nhưng nhỏ cảm thấy hành vi của mình là ko đúng.
- giả dụ hành vi của mình vượt quá số lượng giới hạn chịu đựng của con, khiến con cảm thấy cần được bùng nổ thì họ thực sự đáng bị như vậy. Bởi bạn ta thường nói, sức chịu đựng của con người có giới hạn, ví như vượt quá số lượng giới hạn cho phép, con người ắt sẽ bùng nổ, bé chỉ là làm theo những gì lý trí truyền tai nhau bảo, làm theo bạn dạng năng bảo vệ sinh tồn của bé người.
- Nếu con làm liên lụy đến người khác?
- Vậy thì con rất cần phải hướng chúng ta sửa sai, tuy nhiên không tức là con sẽ cúi bản thân khom lưng chịu đựng. Chỉ cần con có niềm tin rằng những việc con có tác dụng là đúng, không trái lương trọng tâm là được. Còn về phần sửa không đúng với những người bị liên lụy ra làm sao thì tự con lưu ý đến lấy đi.
- Cám ơn mẹ. Lâm Trình Tử vẫn thông suốt, cô không sai, chỉ cần về vụ việc làm mất đúng theo đồng làm cho cô bao gồm chút áy náy với giám đốc, cô quăng quật về nữa chừng, chắc chắn rằng là người có quyền lực cao đã nạm cô gánh họa, tương lai cô phải hướng người có quyền lực cao xin lỗi mới được.
Xem thêm: Park Min-Young Chương Trình Truyền Hình, Park Min Young
- Ngốc, nếu như đã không có gì hoá ra phụ bà bầu làm bếp, cha con sắp tới về rồi. Lâm chị em yêu yêu thương nói.
- Yes, madam. Lâm Trình Tử nói, tay gác bên trên trán, học theo kiểu chào trong quân đội.
2 mẹ con cười cợt nói, thoát khỏi phòng.
Ngày hôm sau, Lâm Trình Tử vừa vào đến doanh nghiệp liền search giám đốc, hướng anh ta xin lỗi. Chủ tịch vốn là người thân mật dễ gần, anh cũng hiễu được cảm giác của Lâm Trình Tử phải không trách cứ cô, chỉ là băn khoăn lo lắng thay mang đến tương lai của cô. Mặc dù gì thì nhóm bầy họ cũng không ngừng nhiệm vụ, không tránh ngoài lan can, tuy vậy thân là trọng thần nòng cột trong công ty nên việc làm của người có quyền lực cao cũng đảm bảo an toàn an toàn.
Nếu là giám đốc đắc tội với đối tác thì cùng lắm là bị mất chức hoặc trừ lương tuy nhiên Lâm Trình Tữ là nhân viên mới, kỹ năng cô bị đào thải là khôn xiết cao.
Lâm Trình Tử sau khi nghe người đứng đầu phân tích tài năng thất nghiệp thì trọng điểm trạng xấu đến mức không thể xấu hơn, cô ủ rũ lết về bàn làm cho việc, chờ đón lệnh loại bỏ từ cấp trên giữ hộ xuống.
2 ngày trôi qua cơ mà lệnh vứt bỏ vẫn chưa được gữi xuống, Lâm Trình Tử vừa mừng vừa lo, hồi hộp như sẽ ngồi trên đụn lửa.
Hôm ni Hà Khả Khả trọng tâm tình vui vẽ, sau 2 ngày nghĩ việc, khi vào chổ thấy được sắc mặt tối như đêm 30 của Lâm trình Tử, cô liền quan tâm hỏi thăm. Chẳng hiểu vị sao Lâm Trình Tử đối với Hà Khả Khả cảm xúc không tệ, liền đề cập hết mọi vấn đề với cô ta.
Buồn mỉm cười nhất là cỗ dáng ưng ý của Hà Khả Khả thiệt là không giống người. Dựa vào Hà Khả Khả mà chổ chính giữa tình của Lâm Trình Tử cũng tương đối hơn đôi chút.
Đột nhiên bị giám đốc triệu kiến, Lâm Trình Tử hồi hộp không thôi, dưới chiếc nhìn yêu thương của đồng nghiệp, Lâm Trình Tử như anh hùng sắp sữa mất mát trên chiến trường, lờ đờ tiến vào phòng thao tác của giám đốc.
Nhưng điều có tác dụng cô ko ngờ đó là đích thân tgđ của Đằng lân lại ý muốn cô trực tiếp có hợp đồng mang đến đàm phán, còn nói muốn thay mặt đại diện cấp bên dưới xin lỗi cô.
Lâm Trình Tử sợ quá hóa khờ, cô không đủ can đảm tin vào những gì mình vừa nghe được, nếu đông đảo lời này không hẳn là vày giám đốc nói, cô còn tưởng chừng như mình đang nghe 1 câu truyện cười vui nhộn nhất ráng giới.
Lâm Trình Tử ko biết mình đã trở về bàn làm việc bằng cách nào, trong đầu chỉ với lưu lại lời dặn của người có quyền lực cao rằng tgđ bên Đằng Lân hứa cô 6h tối nay rước theo đúng theo đồng, lại đến nhà hàng Black và While để thương lượng lần cuối.
...
6h tại nhà hàng Black và While
Lâm Trình Tử vừa bước vào, lập tức có 1 vị bồi bàn tiến đến, khom fan 1 góc 45 độ, hỏi:
- Xin hỏi, đái thư vẫn đặt khu vực trước chưa ạ.
- Tôi gồm hẹn thuộc Tổng giám đốc tập đoàn lớn Đằng Lân.
- Lâm tiểu thư ạ?
- Đúng.
- Xin mời cô theo lối này.
Dứt lời, vị bồi bàn kia thanh lịch dẫn đường. Anh ta chuyển cô đến 1 bàn ăn phía trong góc khuất trong phòng hàng, do ở vào góc phải nơi đây vô cùng yên tĩnh, ở đầu cuối anh ta tạm dừng trước 1 bàn, tiếp đến lễ phép nói cùng với người đàn ông ngồi sinh hoạt đấy:
- Cổ tiên sinh, Lâm đái thư vẫn đến.
Người lũ ông kia sẽ bận chu đáo xấp tư liệu trên tay cần không để ý có người đến gần, đến khi bồi bàn lên tiếng thì mới sực tỉnh, ngửng đầu nhìn 2 người đàn họ.
Người bọn ông kia dung mạo khác thường anh tuấn, ngoài ra những gì đẹp nhất trên đời đó là dành mang lại anh, làn domain authority trắng bóng, nhẵn mịn, trán ũi thẳng, mắt phượng mày ngài, nhỏ ngươi đen láy như hồ nước sâu không thấy đáy, như rất có thể hút hồn đối thủ vào đôi mắt quyến rũ ấy, bạc đãi môi khiêu gợi đỏ ửng, từng kỹ lưỡng ngũ quan rõ ràng, bờ vai rắn chắc, thân hình cân nặng đối, rất đẹp như mỹ nhân, đúng, đúng là mỹ nhân, anh ta còn đẹp hơn cả phụ nữ, vẻ rất đẹp yêu mị, khuynh đảo chúng sinh.
Trên tín đồ anh tỏa ra khí chất đẳng cấp và sang trọng và cao ngạo, giống như ông hoàng sinh sống trên cao, khiến người đứng đối diện bất giác cảm thấy có áp lực đè nén khi chú ý vào góc nhìn đen sâu thẳm như hồ nước mùa thu kia. Đôi môi mỏng manh lúc nào thì cũng cong cong, mỉm cười như không cười, mặc dù nhìn gần gũi nhưng lại nghiêm khắc. Khí hóa học quanh anh, bất giác sản xuất thành lớp tường thành bao quanh, ngăn cấm không cho tất cả những người khác tiến mang đến quá gần.
"Mỹ nhân" khi thấy được Lâm Trình Tử ngay tức thì nở 1 niềm vui phong tình vạn chủng, đủ để triển khai người tín đồ điên đảo.
Giọng nói nam tính trầm ấm dễ nghe vang lên:
- Lâm đái thư, mời ngồi.
Lâm Trình Tử khóe môi lag giật, nhìn thấy dung mạo yêu mị của anh, đùng một cái tính cảnh giác trong cô tự động hóa bật nút "on", lại thêm cái niềm vui giảo hoạt tựa yêu tinh kia có tác dụng cô càng thêm đề cao cảnh giác.
Lâm Trình Tử sau khi đánh giá đối phương liền, cười đáp trả, thanh trang ngồi vào ghế, đối diện với Cổ Ngự Hoài.
Cổ Ngự Hoài chú ý Lâm Trình Tử, ánh mắt lóe sáng, hứng thú không thôi. Anh gồm thói quen thuộc thường đánh giá người khác qua giải pháp chọn nơi ngồi, người có dũng khí ngồi đối lập với anh, hoàn toàn có thể đếm được trên đầu ngón tay, cơ mà bàn ăn uống trong nhà hàng có thiết kế theo kiểu dáng bàn gia đình, là hình vuông, thường những người dân tiếp xúc với anh điều là ngồi bên cạnh. Ít có bạn lại chọn đối diện, bởi nó tạo cho họ có cảm xúc đang thuộc anh đối đầu.
- Tôi cho đây theo sự chỉ thị của cấp cho trên, mong ước King và Đằng Lân có thể hợp tác thọ dài. Lâm Trình Tử thẳng vào đề.
- Tôi cũng nghĩ về như vậy. Cổ Ngự Hoài hào hứng không thôi quan sát Lâm Trình Tử, ít có cô nàng nào ngồi đối diện với anh cơ mà còn rất có thể bình tĩnh như vậy.
- Đây là hợp đồng, hy vọng Cổ tiên sinh xem qua. Lâm Trình Tử thoáng nhíu mày, cảm thấy tức giận khi Cổ Ngư Hoài