Mới sáng sớm gia nhân đã lôi cậu vào nhà tắm. Đại Khánh chần chờ suốt suốt đêm qua đã đi đâu đến giờ này bắt đầu chịu về. Nhanh chóng xông thẳng vào phòng tắm đuổi hết người bên phía trong ra. Rút thắt sống lưng quần rồi trói nhị tay cậu lên vòi vĩnh hoa sen. Tức giận tấn công vào mông cậu cho đỏ bừng mới bắt đầu luân động.
Bạn đang xem: Lúc bắt đầu là bị cưỡng gian
"A...ha...đau..."
Sau lúc trút giận xong, hắn nhằm nguyên cậu sẽ ở tứ thế ấy. Call gia nhân vào tiếp tục tắm đến cậu, rồi dọn ăn sáng cho họ.
Chưa bao giờ tắm lại biến chuyển cực hình với cậu núm này. Mới 6 giờ đồng hồ sáng đã biết thành dựng dậy tắm, lại còn bị hắn bạo hành nữa chứ.
Tắm xong, áo xống đã được xếp nhỏ gọn theo thiết bị tự, cơ mà ở kề bên lại tất cả thêm một đồ vật mát xa.
"Cậu chủ bao gồm dặn dùng thứ này nhằm mát xa hậu huyệt mang đến cậu. Hãy cho vô và ra cần sử dụng bữa cùng với cậu chủ"
"Các người ra phía bên ngoài đi. Ta tự làm được"
Gia nhân 1 cúi đầu, trước lúc ra còn nói thêm.
"Cậu chủ tất cả dặn..nếu không để chúng tôi giúp, thì cậu phải hướng tới phía camera và mang lại nó vào"
.
Đại Khánh đợi cậu đúng 20 phút bắt đầu chịu ra ngoài. Hắn đã nạp năng lượng được một ít bữa sáng, thấy cậu tức thì ngoắc ngoặc tay kéo lại gần.
"Để tôi coi em gồm cho vào không còn không?"
Hắn cần sử dụng hai ngón tay kiểm tra, đôi khi còn ngày càng tăng thêm lực nhấn vào nữa.
"Ngồi xuống dùng bữa đi"
Hàn Đông do dự mãi bắt đầu chịu ngồi xuống, tuy vậy cứ vặn vẹo vẹo khung người suốt. Đại Khánh có vẻ như vẫn chưa hết bực. Cả bữa ăn chỉ đọc báo mạng, cho liếc nhìn cậu một chiếc cũng không có.
"Chiều nay sẽ có bác sĩ tới đón em đi sục cọ ruột. Cứ ba ngày một lần sẽ yêu cầu đi."
"Đừng. Tôi tự có tác dụng được. Anh..."
"Tầm 3h chiều cậu ấy sẽ đến. Mấy fan nhớ lưu ý đừng nhằm em ấy túa máy ra"
Đại Khánh mặc áo rồi tách đi lập tức. Cậu nhớ bản thân không làm những gì chọc tức hắn, vẫn ngoan ngoãn nghe lời đến vậy.
.
Đúng bố giờ chiều quả nhiên có người tới gõ cửa. Y là bác sĩ nam, cũng là một người chúng ta của Đại Khánh. Cậu new chỉ gặp gỡ qua một lần ở buổi tiệc xa xỉ hắn tổ chức triển khai ở du thuyền, chứ chưa tồn tại nói chuyện, nói đúng ra, Đại Khánh không cho cậu thì thầm với bất cứ ai.
"Tiểu Đông, đi thôi"
"Anh đừng gọi tôi như vậy. Bọn họ cũng không quá thân thiết"
"Thực xin lỗi, tôi là Hoa Thần. Trong tương lai còn gặp nhau nhiều. Ao ước cậu lượng thứ"
Trên con đường xuống hầm để xe, Hoa Thần xem xét cậu buộc phải vịn vào tường mới hoàn toàn có thể đi được. Không ngoài nhếch mép mang một cái, tuy nhiên cũng đi ngưng trệ để tương xứng với tốc độ đi của cậu.
Ngồi vào xe, Hàn Đông lập tức open để mừng đón gió mát. Hoa Thần ném mang đến cậu một chai nước hoa trái lạnh.
Xem thêm: Bảng Thời Gian Cho Bé Ăn Dặm Vào Thời Gian Nào Trong Ngày Theo Từng Độ Tuổi
"Uống một ít đi, tôi thấy cậu sai trái lắm"
Hàn Đông vì nhức nhối phía bên dưới nên cũng uống vài ngụm. Cơ sở y tế tổng hợp cách đó khoảng 15 phút đi xe. Đến đến nơi, đầu cậu có hơi choáng váng một chút, nhìn phía trước cũng hết sức mờ ảo.
Chậc, uống ít như vậy thì sao đủ chết giả được.
Hoa Thần trực tiếp bế cậu trường đoản cú xe lên phòng khám. Còn dặn dò không buộc phải y tá làm sao vào làm phiền. Luôn tiện tay khóa trái cửa lại nữa.
Đặt cậu lên ghế nằm gồm chia nhị chân bóc ra. Hàn Đông bị lâm vào tình thế trạng thái mơ mơ ảo ảo cũng cảm thấy đang nằm tại vị trí tư thế rất là nhạy cảm.
Hoa Thần nuốm đồ người bệnh dạng váy mang đến cậu. Cũng không không thể tinh được lắm với phía dưới vì đã và đang nghe Đại Khánh nói qua.
Y đeo căng thẳng tay y tế lại rồi hợp tác vào việc. Trước hết buộc phải tháo sản phẩm này ra đã.
Hàn Đông hơi rùng bản thân một chút, số lượng nước ban nãy cậu uống tương đối ít nên đã dần dần lấy lại nhận thức. Từ nãy tới tiếng vẫn chưa thấy y thực hiện sục rửa, nhưng mà chỉ dùng tay chọc ngoáy liên tục. Thốt nhiên hắn lại mang ra mấy gói bao cao su, nghĩ cậu sẽ mất dấn thức phải không nhằm ý. Hàn Đông thế đưa tay ra tra cứu xung quanh, vớ được khay đựng đồ bởi nhôm liền mau chóng ném lên đầu y.
"Tên bị tiêu diệt tiệt...định làm gì vậy chứ?"
Hàn Đông run rẩy xuống ghế, muốn xuất hiện phòng để ước cứu. Ngờ đâu vừa há miệng nói được một từ, y từ bỏ phía sau nhanh tay bịt đem miệng cậu, lôi ra giường bệnh nhân nằm.
"Anh không sợ...tôi nói cùng với Đại Khánh sao? Mau thả tôi ra, tôi đã không nói chuyện này"
"Ngay trường đoản cú lần đầu chạm mặt mặt, tôi đã mong muốn làm chuyện này rồi. Chỉ là Đại Khánh duy trì cậu chặt quá, mãi đến từ bây giờ tôi mới gồm cơ hội"
Hoa Thần mất một thời điểm mới rất có thể dùng dây chăm trói người bị bệnh khi sốc thuốc lại vì cậu giãy dụa vượt mạnh, tiếp đến đeo ống thở oxy để giảm tiếng kêu nữa.
"Tôi nói rồi, chúng ta cứ cách cha ngày lại gặp nhau. Buộc phải đừng lo"
Hoa Thần đeo bao vào rồi ban đầu cưỡng gian cậu. Vừa làm, cậu vừa cắm môi khóc rất dữ dội, cho đến lúc y phun đủ, new ôn nhu quăng quật ống thở oxy ra hôn sâu cậu.
"Sao lại khóc? Cậu càng khóc, tôi lại càng ước ao làm rộng đấy"
"Tôi ghét bài toán này...hết Đại Khánh, rồi cho tới anh cưỡng hiếp...tại sao lại đối xử cùng với tôi như vậy...?"
Hoa Thần ôm siết lấy cậu trong khoảng tay. Y dĩ nhiên không cướp lấy cậu từ tay Đại Khánh được...
"Nếu cậu ngoan ngoãn, tôi sẽ giúp cậu lấy con chíp từ tay ra"
Hoa Thần dùng điện thoại cảm ứng thông minh chụp lại khung hình trần trụi của cậu. Hàn Đông xấu hổ bịt mặt lại, vặn vẹo người để y ko chụp được.
"Đừng chụp mà..tôi xin anh..đừng chụp"
Tiếng bóc tách tách của máy ảnh vẫn in sâu trong tâm địa trí cậu. Khung người này khiến cho những thương hiệu gian manh hiếu kì đến vậy...? mong mỏi làm một lần đến vậy...?
"Đến giờ đề xuất đưa em về rồi. Hãy coi như một bí mật nhỏ tuổi của bọn chúng ta, em phát âm chứ?"