Tuổi thơ ai ai cũng có hầu hết kỉ niệm để nhớ,để thương,để bâng khuâng bâng khuâng,để mỉm cười hay rơi lệ. Từ nhỏ bé cho cho tới bây giờ,tôi sẽ trải trải qua không ít dịp sinh nhật,dịp nào tôi cũng thấy đáng nhớ. Nhưng chắc rằng lần sinh nhật vật dụng mười vướng lại trong tôi những cảm giác khó tả,bồi hồi và xúc cồn lạ lùng.Các bạn cùng nghe tôi thuật lại ngày sinh nhật ấy nhé!
" – cha mẹ ơi,con giành giải rồi,con giành giải rồi!"
Vừa về đến nhà,tôi vẫn reo rầm rĩ lên về công dụng thi học sinh giỏi cấp tp của mình. Mặc dù chỉ đạt giải ba thôi nhưng tôi rất vui bởi dù sao đi chăng nữa thì tôi cũng đã "giành giật" được một vị trí đặc trưng trong hàng nghìn thí sinh mà. Anh chị chưa kịp bội phản ứng gì thì tôi vẫn chạy một mạch đến lân cận mẹ thỏ thẻ:
"- mẹ hứa rồi đấy nha,mua cho nhỏ chiếc xe đạp điện vào ngày sinh nhật nếu bé đỗ rồi nhé!"
Ba ngày sau,ngày tôi mong chờ nhất cũng đã đến-ngày sinh nhật,tôi háo hức mong chờ những món quà tuyệt vời nhất của mình. Ngày đã sinh nhật năm nay của tôi,bạn bè cho chơi khoái lạc quá. Trong cả cả buổi sáng,nhà tôi tràn trề kẻ ra,người vào,tiếng cười nói ríu ra ríu rít ko ngớt. Hai cái bình cắn đầy hoa nắm mà chúng ta còn đem đến mấy bó nữa. Hoả hồng bạch,hoa hồng nhung,hoa cẩm chướng,lại có cả những bông hoa cỏ nhỏ tuổi xíu tím nhạt mà tôi khôn cùng thích nữa.
Bạn đang xem: Kể về một món quà bất ngờ
Các các bạn tôi ngồi chật nhà,bao nhiêu ghế mượn thêm của cô ấy hàng làng cũng ko đủ,chật chội nhưng lại mà cực kỳ vui. Các bạn mang đến khuyến mãi tôi bao nhiêu là quà,bày la liệt trên bàn. Ba và bà tôi khéo tay cắt tỉa những loại củ quả bày ra mâm trông hết sức đẹp mắt. Ở giữa là dòng bánh gato cha tầng màu xanh da trời có in thương hiệu tôi cùng cái chữ " chúc mừng sinh nhật " cùng mười cây nến đủ color lung linh.
Khi mọi người ngồi đủ hết,tôi new chợt nhận thấy thiếu mẹ. " bà bầu đi đâu nhỉ? Chắc bà mẹ đi cài quà cho bạn "- tôi suy nghĩ thầm trong bụng,tự dưng thấy nóng ruột và hồi vỏ hộp lạ kì. Mọi fan cùng hát bài "Happy birthday" chúc mừng sinh nhật tôi,sau đó tôi thổi nến,tiếng vỗ tay vang lên. Một thú vui hân hoan khó khăn tả xuất hiện trong lòng,tôi cảm thấy mình là người như ý và hạnh phúc nhất trần gian này.
Loading...
Sau khi bữa tiệc kết thúc,tôi lâng lâng,sung sướng,khệ nệ bê kim cương vào phòng. Đến chiều,tôi hồi vỏ hộp mở từng gói quà. Chao ôi,toàn là số đông thứ đẹp đẽ,đáng yêu,xinh xắn mà các bạn bộ quà tặng kèm theo tôi như kẹp tóc,con gấu bông,quyển nhật kí….làm tôi mê tít. Ai cũng có quà,chỉ mỗi bà bầu là chưa có. Tôi ói nao mong chờ món rubi này. Không biết bà bầu sẽ cài đặt cho tôi xe color gì nhỉ,ngồi trong phòng nhưng mà tôi cứ tha hồ nước tưởng tượng về " con ngựa sắt" mà bà mẹ sẽ cài cho mình.
Xem thêm: Học Viện Kiểm Sát Điểm Chuẩn 2019, Điểm Chuẩn Đại Học Kiểm Sát Hà Nội Năm 2019
Bỗng mẹ tôi gọi: " Linh ơi,quà mẹ tặng kèm con này!" không nén nổi tò mò,tôi phi như cất cánh ra địa điểm mẹ. Mẹ mỉm cười cợt rồi rút từ trong cặp ra một cuốn sách "Làm sao để học tốt". Thời điểm này,tôi trợn tròn mắt ngạc nhiên và thấy bực bội vô cùng. Tay tôi cụ chặt quyển sách với chạy vào phòng,ngồi khóc tu tu…Một thời gian sau lấy lại bình tĩnh tôi mới mở trang sách ra xem và bất chợt thấy có cái gì cồm cộm. Tò mò,tôi lật lên. Thì ra là…phiếu bảo hành chiếc xe đạp điện. Buộc phải nói tôi mừng rỡ,hạnh phúc mang lại cỡ nào. Tôi vội vàng chạy ra ôm chặt lấy chị em và nói lời cảm ơn. Tôi cảm thấy mình như đứa trẻ lên bố cần sự đậy chở,vỗ về từ mẹ.
Sau đó bà bầu đưa tôi đi lấy xe. Ôi,chiếc xe đẹp mắt quá,đúng màu hồng nhưng tôi vô cùng thích. Mai tới trường tôi tha hồ nhưng hãnh diện,mà khoe với đa số người. Tôi luôn tự nhủ với phiên bản thân mình rằng buộc phải học tập thật giỏi hơn nữa để xứng đáng với sức lực mà mái ấm gia đình đã chi ra nuôi tôi ăn học.
Mấy năm trôi qua nhưng đầy đủ kỉ niệm về ngày sinh nhật máy mười ấy vẫn tương khắc sâu mãi trong phán đoán tôi. Chiếc xe đạp điện ấy vẫn luôn là tín đồ bạn sát cánh đồng hành cùng tôi tới trường. Trường đoản cú món quà bất thần này,tôi thêm hiểu,thêm yêu mái ấm gia đình tôi,nhất là bố mẹ – người luôn luôn hết lòng vì con cái.