Bên cạnh gia đình, bố mẹ thì bạn bè cũng là những người luôn luôn đồng hành với gắn bó với họ trong cuộc sống. Giữa bạn bè với nhau luôn luôn tồn tại những kỉ niệm, những kí ức khó khăn quên. NÓ gồm thể tràn ngập niềm vui cũng bao gồm thể tràn ngập nỗi buồn. Các bạn yêu cầu chọn kỉ niệm nào nó thật sự tiêu biểu và ý nghĩa. Kỉ niệm đó giúp cho những bạn gắn kết với nhau hơn hoặc đánh dấu một bước ngoặt trong mối quan tiền hệ. Và văn kể chuyện thì cần phải bao gồm cao trào, nút thắt để gây ấn tượng. Nếu những bạn kể được một câu chuyện bao gồm thực bằng những cảm xúc tất cả thật là một điều đáng quý và chắc chắn sẽ chạm đến trái tim người đọc người nghe. Dưới đây là các bài viết tham khảo “kể một kỉ niệm khó quên về tình bạn”. Chúc những bạn sẽ viết được những bài xích văn hay.
Bạn đang xem: Kể 1 kỉ niệm khó quên về tình bạn
Nội dung bài xích viết
BÀI VĂN MẪU SỐ 1 KỂ MỘT KỈ NIỆM KHÓ QUÊN VỀ TÌNH BẠN LỚP 5 tốt NHẤT
Có những người tưởng như những vũ trụ riêng rẽ tư xa cách nhau ngàn dăm nhưng vì chưng một biến cố làm sao đó nhưng mà xích lại gặp nhau và mặt nhau. Tôi với My cũng đã bao gồm một tình bạn với những kỉ niệm nặng nề quên như thế.
Dù học với nhau từ lớp một, nhưng số lần tiếp xúc cùng trò chuyện của tôi cùng My đếm trên đầu ngón tay với trong đầu tôi mặc định công ty chúng tôi không hợp nhau. Rồi đến giữa năm lớp 4 một nỗi đau thừa lớn ập đến với My, nỗi đau cơ mà nếu là tôi chắc chắn sẽ gục ngã. Vụ tai nạn giao thông vận tải kinh hoàng đã khiến bố cậu ấy nằm liệt giường, trụ cột gia đình giờ đây đã lung lay. Cơ hội đầu, My ko nói ra, tôi chỉ để ý mắt cậu ấy đỏ hoe với gương mặt cơ hội nào cũng cúi xuống chỉ đến khi Quân- một cậu bạn lớp bên gần nhà My nói ra lớp tôi mới biết. Chúng tôi cùng cô giáo thu xếp sau giờ học đến thăm gia đình cậu ấy. Khu nhà ở nằm vào một nhỏ hẻm nhỏ, tĩnh mịch, trông vào ngôi nhà gồm phần tối tăm. Trong công ty cũng rất giản dị, đồ đạc đã cũ, tất cả những mẫu còn hư hại nặng. Thấy bạn bè đến, My hơi bất ngờ, hành động bao gồm đôi chút bối rối. Đôi mắt vẫn nặng trĩu suy tư cùng sự mệt mỏi hiện rõ trên khuôn mặt vốn trong trẻo của cô nhỏ xíu mười tuổi. Đang nói chuyện dở, My xin phép được ra sau vườn tưới cây. Không biết tôi nghĩ thế nào, một lúc sau, không thấy My ra tôi bèn ra vườn tìm. Ở tít cuối vườn, gốc cây nhãn to lớn lớn, tôi thấy bóng dáng nhỏ nhỏ nhắn của My với đôi vai đang run lên bần bật. Thấy tôi, cậu vội gạt đi nước mắt. Tôi nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh cậu, choàng tay qua vai cậu, khẽ kéo đầu cậu vào vòng đeo tay mình. Cùng rồi, My bật khóc nức nở, khóc như thể loại trừ hết nước mắt nhưng cậu có. Tôi cứ ôm cậu, lặng lẽ như thế mang đến đến khi tiếng khóc yên bặt. My ngước đôi mắt đỏ hoe lên quan sát tôi, nói bằng giọng khàn đặc:– Cảm ơn cậu!– Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi! Cậu rất mạnh mẽ, cậu đang có tác dụng rất tốt.
Tôi vuốt những lọn tóc ướt nước mắt của My ra sau và công ty chúng tôi trao nhau một nụ cười đầy đồng cảm.Mấy ngày sau, My nghỉ triền miên khiến tôi đâm ra lo lắng. Nhưng sau một tuần, cậu ấy đã trở lại có một nguồn năng lượng đầy vui tươi, lạc quan. Tôi xin cô chuyển đến ngồi cạnh cậu ấy cùng giúp cậu ấy chép bài bác cho đầy đủ. Với lúc đó, suy nghĩ rằng hai công ty chúng tôi không hợp nhau đã bị đổ vỡ.
Bây giờ cửa hàng chúng tôi đã gắn bó cùng càng hiểu nhau nhiều hơn. Nhì đứa còn hứa sẽ phấn đấu vào một ngôi trường cấp 2 chất lượng cao và nắm tay nhau thật thọ dài!
Tình bạn thân, bạn thân thường là giữa 2 người hoặc 3 người hoặc 1 nhóm nhỏ thân thiết với nhau, tuy vậy những kỷ niệm đẹp về tình bạn thì cũng tốt gặp bó với nguyên 1 đám bạn team bạn chơi thân với nhau qua những dịp đi chơi cùng học tập hoặc tham gia các hoạt động cùng cả nhà đặc biệt là du lịch lúc thời buổi hiện nay bé người thường tất cả xu hướng trải nghiệm hưởng thụ cuộc sống hơn so với trước đây lúc cuộc sống đã sung túcBÀI VĂN MẪU SỐ 2 TẢ VỀ KỶ NIỆM KHÓ QUÊN VỀ TÌNH BẠN giỏi NHẤT
Nhung là người bạn thân nhất của em. Bọn em học với nhau từ hồi mầm non mang đến tới Tiểu học. Tình bạn của bọn chúng em gắn bó với nhau 4 năm chiếc dã. Tình cảm ấy dường như đã vượt qua cả tình bạn cơ mà trở thành tình chị em ruột thịt, thân nhau như trong một gia đình vậy. Càng lớn lên thì bọn em càng thêm trân trọng tình bạn cao cả và thiêng liêng này. Em và Nhung gồm rất nhiều kỷ niệm đẹp đẽ với nhau vào cả học tập lẫn vui chơi. Đó là khoảng thời gian mà gồm lẽ suốt cả cuộc đời này em ko bao giờ có thể quên được. Ngỡ tưởng em và Nhung sẽ ở gần nhau một quãng đường dài hơn nữa, nhưng rủi ro là ước mơ đó không thành hiện thực. Tới năm lớp 3, bố mẹ Nhung quyết định lên Hà Nội để làm ăn, sinh sống. Tất nhiên là cả Nhung cũng sẽ theo bố mẹ lên đó học tập. Và bọn em đã lưu luyến và bịn rịn chia ly nhau từ hồi đó. Suốt 2 năm trời, chúng em không tồn tại bất kỳ một liên lạc nào với nhau. Bất ngờ một hôm (khi đó em đã lên lớp 5), bên trên đường đi học về, lép vào khu vui chơi công viên gần nhà, em bắt gặp một bóng dáng thật thân thương làm cho sao! Đó là Nhung, em đã được gặp lại cô bạn thân nhất của mình sau bao ngày xa cách. Cuộc gặp gỡ lúc đó để lại vào em rất nhiều cảm xúc khó phai mờ.
Đó là một buổi chiều mùa thu. Gió thổi nhẹ. Mây êm đềm trôi. Bầu trời ngày thu trong vắt. Không khí trong lành với mát mẻ. Buổi học chiều ni tan sớm, em thư thả, thong thả đi bộ về nhà. Vừa đi em vừa cảm nhận không gian thơ mộng cùng đầy lãng mạn của buổi chiều thu. Một không khí gợi lên trong lòng hồn em một chút man mác buồn. Em đi qua khu công viên của khu phố công ty em. Thu mà yêu cầu trong công viên phủ đầy một màu đá quý đỏ của lá. Những chiếc lá khô lìa cành, phủ bí mật trên mặt đất vào công viên. Gió lướt qua tới đâu tà tà khẽ khàng đáp xuống mặt đất tới đấy. Phải rồi! Đây là khu vui chơi công viên – nơi tất cả nhiều kỷ niệm của em và Nhung nhất. Là nơi bọn chúng em lần đầu gặp nhau, thân quen nhau và rồi chơi với nhau như nhị chị em ruột thịt vậy. Thời gian thấm thoát thoi đưa, đã 2 năm rồi, em không gặp lại Nhung. Nghĩ tới đó mà lòng em dấy lên một nỗi buồn trống vắng, không thể gọi được tên. Liên miên theo dòng hồi tưởng, em đi mãi dọc theo khu dã ngoại công viên và… Em bất ngờ bắt gặp một dáng hình quen thuộc đang đứng ngay lập tức trước mặt. Em ngẩng đầu lên để xem đó là ai. Thật bất ngờ. Đó là Nhung. Người bạn thân nhất của em. Cuộc gặp gỡ này có tác dụng em thực sự không tin nổi vào mắt mình.
Nhung không rứa đổi là mấy. Vẫn là dáng người nhỏ nhắn, xinh xắn của hai năm trước. Chỉ tất cả điều là Nhung đã cao hơn trước rất nhiều, thực sự rất ra dáng một cô thiếu nữ trẻ trung, xinh đẹp. Khuôn mặt vẫn phúc hậu, dễ thương với rạng ngời như mọi khi.
– Thu. Thọ rồi ko gặp cậu – Nhung cất giọng hỏi
Vẫn là giọng nói nhẹ nhàng cùng ấm áp đó. Khi ấy, em thực sự ko kìm được nước mắt vày xúc động. Em chạy tới thật nhanh, ôm choàng lấy Nhung nhưng mà khóc nức lên. Em mếu máo:
– Nhung à. Cậu về rồi! bản thân rất nhờ cậu đó!
– Thôi nào, đừng khóc chứ. Bản thân về rồi nè – Nhung an ủi em.
Chúng em ra chỗ xích đu năm xưa nhì đứa vẫn tốt chơi với nhau để ngồi nói chuyện. Em cất tiếng hỏi trước:
– hai năm qua, cậu vẫn sống tốt chứ?
Nghe em hỏi, Nhung tủm tỉm cười. Nụ cười tỏa nắng với dịu dàng của Nhung đây rồi, không lẫn vào đâu được. Nhung đáp:
– mình sống tốt lắm. Môi trường học tập trên Hà Nội cũng ổn lắm. Ban đầu lên đấy thì mình không quen lắm nhưng dần dần mình quen được thêm rất nhiều bạn mới. Còn Thu thì sao? Cậu sao rồi?
Em cười:
– mình cũng thế. Tình trạng học tập cùng cuộc sống đều rất tốt. Gia đình mình vẫn khỏe mạnh lắm. Chỉ tất cả điều, cậu ra đi đột ngột quá đề nghị mình cảm thấy trống vắng va buồn lắm. Hai năm qua không có một chút liên lạc hay thông tin liên qua tới cậu có tác dụng mình thấy khá lo lắng.
– Mình không sao. Mình cũng rất nhớ cậu. Hôm nay, mình về quê thăm ông bà đề xuất tiện mình xin phép bố mẹ cho bạn về chơi với cậu một tuần. Một tuần lận đấy nha. Bản thân ngủ tạm ở công ty cậu một tuần được chứ?
Em vui mừng khôn xiết:
– Tất nhiên là được rồi. Ở bao thọ cũng được hết.
Xem thêm: Số Điện Thoại Xe Phương Trang Cao Lã£Nh, Bến Xe Phương Trang Nha Trang
Sau đó, em và Nhung bao gồm một tuần để bên nhau. Một tuần để ôn lại những kỷ niệm của thời ấu thơ vui đùa, chơi với nhau. Một phần tuổi thơ vào sáng, ngây thơ, hồn nhiên cơ mà đáng yêu thương vô cùng.
Cuộc gặp gỡ lại người bạn thân sau bao ngày xa giải pháp sẽ là kỷ niệm không bao giờ phai nhòa trong lòng trí em. Buổi chiều thu hôm ấy, em gặp lại Nhung – người bạn mà em yêu dấu và trân trọng nhất.
Hình ảnh ngộ nghĩnh về tình bạn đẹp mỗi người mỗi vẻ cao thấp mập gầy khác biệt nhưng bù trừ hỗ trợ rất tốt cho nhau trong cuố ống và trong học tậpĐOẠN VĂNKỂ MỘTKỈ NIỆM KHÓ QUÊN VỀ TÌNH BẠN
An và em vốn gần đơn vị nha, đứa ở đầu thôn, đứa ở cuối thôn. Từ nhỏ, suốt lớp mẫu giáo đến bây giờ, chúng em đã thông thường lớp, bình thường trường. Thân nhau là vậy nhưng nặng nề trách có lúc xích mích. Đầu năm học trước, lớp em bỗng dưng có một bạn hot girl xắn chuyển vào thương hiệu là Thu. Thu rất điệu, thời gian cười trông rất đáng yêu. Những bạn vào lớp vô cùng ái mộ Thu, ai cũng muốn học cùng chơi với bạn ấy. Thu cũng rất dễ mến, hoà đồng. Hơn nữa, cô còn xếp cho em với bạn ngồi cạnh nhau, càng gồm cơ hội tiếp xúc. An ngồi dưới em cũng muốn được nói chuyện cùng. Ban đầu, Thu đến lớp lúc nào cũng đến em đồ ăn, cho em xem những tập nhãn vở, chiếc bút đắt tiền. Giờ ra chơi, còn tuyệt kéo em xuống sảnh trường trò chuyện. Em thích hợp lắm tất cả thể kết bạn cùng Thu. Trước lúc Thu đến, em với An vốn là bạn như hình với bóng, nhưng từ khi Thu và em chơi với nhau. An như bị bóc biệt, bạn không còn hay cười đùa, mỗi giờ ra chơi đều ngồi vào lớp học. Mới đầu, em rất áy náy nhưng do mải vui nhưng mà em lãng quên mất chúng em đã chúng em đã từng thân thiết với nhau thế nào. Tình trạng cứ tiếp diễn vậy đến đến nhị tuần sau, giữa em và Thu cứ như có một bức tường xa lạ đang lớn dần, không thể cuộc trò chuyện vui đùa, không thuộc đường về, không thuộc hăng hái vạc biểu. Trong tiết học Toán hôm đó,, thầy giáo dường như cảm nhận thấy ko khí khác lạ giữa hai người, cô vui vẻ nói đùa:”Dạo này sẽ không thấy Lan cùng An cùng mọi người trong nhà tranh luận nhỉ?”. Em gượng cười, vì chưng ngồi đằng trước đề nghị không thể thấy được vẻ mặt của An cơ hội đó. Thu cũng bao gồm nhiều bạn hơn, hay tụ tập phổ biến cả đám đi chơi, nhưng những thời điểm ngồi như vậy, em lại thấy lạc long, bơ vơ, không hề vui tươi như trước. Em về đơn vị vừa đi vừa suy nghĩ, rốt cuộc nhận ra con đường đi một bản thân chẳng gồm gì vui nếu thiếu An. Ngay lập tức tối hôm đó, em đến đơn vị An, nói với bạn rằng em đã rất nhớ bạn cùng xin lỗi An bởi vì tất cả những hành động vô trách nhiệm với tình bạn, An ko hề giận cùng cũng rất nhớ em. Em đã rất mừng, nhì đứa lại càng gắn bó hơn, cả hai đều phấn đấu học tốt để thi vào cùng một trường để tất cả thể gần nhau.
Những nguwofi bạn của bọn họ ngay từ thuở ấu thơ 1 2 tuổi hoặc mẫu giáo rất tất cả thể vẫn làm chúng ta nhớ tới tận thời ni nếu bạn có 1 trí nhớ tốt hoặc kỉ niệm đó nó sẽ mang ấn tượng sâm đạm trong thâm tâm trí họ và cũng nhiều lần nhớ lạiBÀI VĂN MẪU SỐ 4 KỂ MỘT KỈ NIỆM KHÓ QUÊN VỀ TÌNH BẠN LỚP 5 =
Em với trung tâm chơi với nhau từ thuở bé xíu nên chúng em gắn bó thân thiết với nhau lắm. Giữa bọn chúng em bao gồm rất nhiều kỉ niệm đẹp cùng đáng nhớ nhưng gồm lẽ bao gồm một kỉ niệm mà lại không bao giờ gồm thể quên được đó là một lần húi học đi chơi của nhị bọn em.
Em còn nhớ như in hôm đó là một buổi tối mùa hè nóng bức và ngột ngạt. Cái nắng nóng từ đường bốc lên khiến ai cũng cảm thấy mệt mỏi và cực nhọc chịu. Chổ chính giữa đèo em trên nhỏ xe đạp nhỏ để đi đến lớp học thêm. Nhì đứa vừa đi vừa than vày nóng như vậy nhưng phải đi học. Bỗng trong đầu em liền lóe lên một ý tưởng với em bảo với Tâm:
– Ê ngươi ơi hay là tao với mi thử một lần trốn học đi. Ni nóng thế này học cũng ko vào đầu được đâu.
Nghe em nói vậy chổ chính giữa lo sợ với từ chối:
– Thôi đi học đi nhỡ thầy mà biết thầy gọi điện mang lại phụ huynh đấy.
– Thôi lớp đông thế chắc thầy ko để ý đâu. Thôi đi đi… Nhá?
Và cuối cùng sau một hồi năn nỉ mãi trung tâm quyết định sẽ hớt tóc học cùng với em. Do vậy bắt buộc chúng em ko đến chỗ học thêm nữa mà rẽ sang trọng một địa điểm khác. Tối hôm đó bọn chúng em đã đi ăn với đi chơi với nhau suốt cả buổi. Bọn chúng em tự thưởng cho doanh nghiệp nhiều món ăn vặt lắm nào là xúc xích, lạp sườn, khoai tây chiên… rồi hai đứa đạp xe cộ ra bờ hồ ngồi ăn kem hóng mát. Tuy cả hai đều lo sợ sẽ bị bắt nhưng bọn chúng em thấy rất vui và thoải mái. Trung khu và em đã có thời gian trung ương sự với nhau rất nhiều chuyện từ chuyện trường lớp đến bạn bè, gia đình… Nhờ có buổi tối đó mà chúng em hiểu nhau nhiều hơn với trở buộc phải càng gắn bó thân thiết.
Sau đó chúng em đã trở về nhà và một điều không hay đã xảy ra đó là cả bố mẹ em và tâm đều đã biết chúng em trốn học đi chơi. Lúc đó nhì đứa đều phải xin lỗi bố mẹ rối rít cùng hứa sẽ không bao giờ tái phạm nữa. Vì vậy nên bố mẹ cũng bỏ qua cho hai đứa chúng em lần này.
Dẫu biết rằng đó là một việc có tác dụng sai trái và cấm kị nhưng giờ nghĩ lại em vẫn thấy rất vui. Đó là kỉ niệm mà bao gồm lẽ cả em và trung khu sẽ nhớ suốt đời và không bao giờ tất cả thể quên được.
Từ khóa kiếm tìm kiếm:hãy kể một kỉ niệm khó khăn quên về tình bạnBài văn kể một kỉ niệm khó quên về tình bạn ngắn nhấtTả 1 tình bạn khó quênHãy kể một kỉ niệm khó quên về tình bạn văn mẫu lớp 5bài văn tả về kỉ niệm tình bạn ngắn mà hayviết bài xích văn kể về một kỉ niệm cạnh tranh quên về tình bạn