Hứa Nhan bị tiếng điện thoại thông minh làm tỉnh giấc giấc, cô chuyển tay cụ lên nhìn, thấy cái tên trên màn hình hiển thị thì ko bắt máy mà vội vàng tắt đi.Đầu dây bên kia vang công bố rống khó tính của một người bọn ông, hẹn Nhan nghe xong xuôi nhăn mày:"Có chuyện gì?"Hứa Nhan nghĩ lỗ tai mình gồm vấn đề, cô run rẩy hỏi lại: "Bao nhiêu? Ông nói từng nào cơ?""Tôi không có đồng nào cả! Đừng call nữa!"Hứa Nhan hờ hững tắt máy, thiết yếu tin được người ba này lại bắt đầu lên cơn, ngày trước các lần gọi điện thoại cảm ứng cho cô cũng đầy đủ mở mồm xin tiền, cơ mà còn biết kiềm chế, hiện nay tại y hệt như thật sự phạt điên rồi! trong những khi tất cả túi tiền ăn khoác ngủ ngủ đều vì chưng Phỉ Ngạo lo, cô không thể đi làm, vậy tìm đâu ra mấy chục nghìn đô chứ?Điện thoại lại thường xuyên rung lên, hứa Nhan mở lớn mắt, khó chịu nói: "Ông điên rồi sao? Tôi đã bảo..."Cả người Hứa Nhan lạnh lẽo toát, lập tức tĩnh mịch khi nghe được giọng nữ quen thuộc kia, đó không hẳn là hẹn Vân, em của cô ấy sao?
Bạn đang xem: Hứa nhan em chạy đâu cho thoát
Dẫu vậy là bạn bên cơ vẫn kiên trì gọi, call mãi, đến mức cô cảm thấy không chịu được nữa, đành nhấn nghe."Ông dám! dừng lại! Đợi làm việc đó, tôi lập tức tới!"Hứa Nhan hoảng loạn, quơ đại túi xách ở trên bàn chạy cấp ra ngoài, cơ hội thấy Chu quản ngại gia cũng ko kịp xin chào hỏi đã nói nhanh: "Chú, cháu gồm chuyện gấp đề xuất làm, chú có thể cho con cháu mượn xe không?"Đây là lần đầu tiên Chu quản ngại gia thấy hứa hẹn Nhan như vậy, tay cô run lên bần bật, tóc hơi rối, góc nhìn lại có vẻ như sợ hãi. Ông cũng ko hỏi gì, lập tức đem chiếc chìa khóa xe ra đến cô."Cảm ơn chú, thật sự cảm ơn chú!"Cô chạy xuống gara nhằm xe, tay vẫn tồn tại cầm điện thoại, không dứt lẩm bẩm: "Tôi đang trên phố tới, ông đừng làm nên chuyện điên khùng gì!"Hứa Nhan tắt máy, điên loạn phóng xe nhắm đến nhà dì cô, vừa đi, cô vừa suy nghĩ, trong lòng không xong lo lắng. Làm sao đây? hiện tại trong người cô không có không ít tiền như vậy! Mượn Phỉ Ngạo sao? mặt mũi nào mà lại đi mượn người bọn ông kia nữa? Ngày ngày hôm trước cô còn khổng lồ tiếng bảo sẽ trả nợ mang lại anh ta, dùng cả đời tuyệt nhất định cũng trở thành trả hết, hiện thời lại muốn mượn thêm sao?Không còn cách nào khác...Thời điểm hứa Nhan tạm dừng ở đơn vị dì mình, nhì dì cháu của hứa Vân sẽ đứng sống trước cửa ôm nhau, mà ở bên cạnh là một người lũ ông trung niên khoảng trên dưới năm mươi tuổi đã ngồi hút thuốc. Làn sương mờ bốc lên, bịt đi hai con mắt đục ngầu của ông ta. Thấy cô bước xuống xe, ông ta cười cợt một tiếng:"À, bảo không có tiền, cơ mà lại chạy xe cộ xịn như thế này? cuộc sống thường ngày của mày hiện tại quá phấn kích rồi thì quên luôn tao đề xuất không? ngươi nên nhớ rằng nhờ tao thì mày mới bao gồm thể bước chân vào căn biệt thự hạng sang đó!"Hứa Nhan ko muốn rỉ tai với ông ta, trước tiên đi đến ở bên cạnh em gái với dì mình, nhìn một lượt từ bên trên xuống dưới:"Em không sao chứ?"Hứa Vân lắc đầu, nước mắt vẫn còn đó chưa khô, ví dụ là bị ba mình dọa sợ. Lúc này cô không phải đi học nên nhị dì cháu ở nhà cùng nhau coi phim, đúng lúc ấy tía cô mở ra rồi kéo tay cô, nói là ước ao đem cô chào bán đi. Đến giờ cô vẫn còn đó run, hoài nghi được đây là lời nói thốt ra từ mồm của một fan làm bố!"Thế nào? bao gồm đem chi phí không?" Người đàn ông dụi tàn thuốc xuống mặt cạnh, sử dụng chân day day rồi đứng lên.Hứa Nhan chú ý ông ta, gặm răng nói:"Ông không hẳn con người nữa rồi!""Tao mặc kệ, mày ước ao nói gì thì nói.
Xem thêm: Game Giết Thời Gian Nơi Công Sở 2, Game Giết Thời Gian Công Sở
Tiền đâu?"Người bọn ông ko thèm quan tâm, chỉ mong mau chóng ráng tiền rồi rời đi."Đợi một lát, tôi vẫn nhờ bạn đem tới."Hứa Nhan âu sầu trong lòng, lần đó lại làm phiền Lâm Dương. Nói thật, ngoài hắn ra, cô chưa bao giờ mình buộc phải mượn ai một khoản tiền phệ đến như vậy...Chừng nhì mươi phút sau, lúc người lũ ông đã hết hết kiên nhẫn bước đầu chửi rủa, một mẫu xe khác dừng lại trước tòa nhà nhỏ. Lâm Dương từ trên xe cách xuống, lập cập đi đến, bên trên tay là một cái thẻ ngân hàng blue color nhạt.Vừa nhìn thấy tấm thẻ kia, người đàn ông mau chóng đi tới lag lấy. Mà Lâm Dương tất nhiên nhận thức được bạn này, cũng ko né tránh."Có và đúng là hai mươi ngàn đô không?""Chú rất có thể đi bình chọn thử." Lâm Dương tuy thù ghét nhưng vẫn giữ lịch sự, nói kết thúc lướt qua ông ta, chú ý về phía hẹn Nhan.Cô cạnh tranh xử cúi rẻ đầu: "Xin lỗi, cố định sẽ trả lại mang đến cậu.""Không sao, tớ đang nói ví như cần trợ giúp thì cứ gọi mà."Lâm Dương không thể để ý, hồi xưa hắn quan yếu đem ra chừng ấy tiền cho cô mượn, có điều lúc này thì khác. Hắn có sự nghiệp, tuy không so được cùng với một công ty lớn như DINOZ, nhưng mà vẫn đủ để gây dựng gia đình của riêng rẽ mình, rộng nữa còn tồn tại thể bảo vệ cuộc sống luôn luôn sung túc."Hứa Vân? Em càng bự càng xinh ra nha, lâu ko gặp, gồm còn nhớ anh không?"Thấy fan này cười với mình, hẹn Vân cũng kéo khóe miệng: "Dạ bao gồm chứ ạ."Sao cô nhóc rất có thể không biết bạn bè của chị mình được chứ? trước kia cũng từng chạm mặt qua vài lần.Nhìn bố mình đã đi xa, hứa Nhan không khỏi hoa mắt đưa tay day trán: "Vào vào lại nói."Bọn họ xuất hiện vào nhà, dì hứa châm chút nước trà rồi bảo hẹn Vân về phòng cho tất cả những người lớn nói chuyện. Biết vấn đề quan trọng, cô gái bé dại ngoan ngoãn rời đi.Bầu bầu không khí trong phòng tiếp khách thoáng chốc gồm chút ngột ngạt, hứa hẹn Nhan là người thứ nhất mở miệng:"Dì, con không thể chịu được nữa, nếu còn có lần sau, chúng ta phải làm sao? nhỏ nghĩ tuyệt là mình kín đáo chuyển đi vị trí khác?"Lâm Dương demo hỏi: "Chúng ta quan yếu báo công an được sao?""Dù gì ông ấy cũng là cha của con, dì ko nỡ."Hứa Nhan còn chưa kịp giải thích, dì vẫn mở miệng. Bởi vì bọn họ không thích thấy ông ấy ngồi tù, cho nên vì thế mấy lần trước bắt đầu nhân nhượng.Lâm Dương nghĩ về lại thấy cũng đúng, bởi vì vậy nói với hẹn Nhan:"Vậy đưa nhà đi. Đến địa điểm khác làm ăn cũng tốt, tớ để giúp đỡ dì Hứa và em cậu." "Cảm ơn cậu." hẹn Nhan cắn môi, thật sự bị Lâm Dương khiến cho cảm động. Phải biết số chi phí ấy cũng chưa phải là nhỏ, mà cô vừa new hỏi đến, hắn nhanh chóng đồng ý. Phần ân đức này, cô sẽ nhớ kĩ không quên!