Bạn đang xem: Bài thơ: em là gì trong trái tim anh
Anh nói đi... Cuối cùng em là gì vào trái tim anh? Là đồ nghịch anh đùa giỡn trong chốc lát? là 1 trong bông hoa đần giữa mặt đường vô chủ anh mềm lòng sở hữu về quan tâm lúc vui? là 1 trong những chiếc thùng rác tự động, là nhỏ rô-bốt biết khóc, biết cười, biết an ủi anh khi anh buồn? Là bánh xe dự trữ anh chỉ dùng để làm giải sầu. Nhớ thì đến, quên thì thôi?
Với bạn bè là gì vậy anh? Em trù trừ anh đã nghĩ gì nữa. Đôi dịp anh làm cho em suy nghĩ anh để ý đến em nhưng có lúc anh lại thật lạnh nhạt và xa phương pháp vô cùng.Trong trái tim anh tất cả em không anh ? Anh tất cả biết mến một bạn mà do dự người kia gắng nào thì stress lắm không?
Cuối cùng rồi em chỉ là 1 trong cô gái thông thường luôn ưa thích được anh khen
Có lẽ như thế nào anh vô trung tâm chẳng bận lòng khi những lần em nói
Không thấp thỏm không trở trăn với rất nhiều câu em hỏi
Em quan trọng thế nào với chủ yếu trái trái tim anh?
Rất nhiều lần em trường đoản cú hỏi, sau cùng trong mối quan hệ này, em gồm là gì vào trái tim anh không? Là quan trọng hay chỉ cần thứ nhoáng qua vào phút chốc, để rồi khi anh quyết định dừng game show là vứt bỏ hoàn thành khoát không thương tiếc
Vì yêu anh em đã khiến bản thân mình trở yêu cầu ngu dại, phó khoác ngày lâu năm cứ nhanh nhẹn yêu, cho đến lúc đau đồ dùng vã mới nhận thấy rằng anh trước đó chưa từng yêu. Nghiệt ngã quá. Em xót xa quá. Cũng vì chữ yêu mà em tha thứ mang lại anh vô điều kiện, chịu đựng đựng tổn thương để anh bao gồm thể xong xuôi vai trò "người bầy ông của gia đình" - chẳng có bóng dáng em
Em mong một quan hệ nghiêm túc lâu hơn và anh cũng từng nói hy vọng như thế. Rõ ràng chúng ta quen biết nhau không lâu nhưng lại khiến cho em có cảm giác như mình đã quen lâu lắm rồi. Là số phận hay duyên tiền định đây? tình thương kiếp trước tuyệt nợ duyên kiếp này? Em ko biết. Anh cũng ko biết. Bọn họ chỉ biết rằng, tích tắc ấy, hiện nay tại, chúng ta yêu nhau.
Em không hiểu gì cả, hãy mang đến em một câu trả lời rõ ràng được ko anh? Em căng thẳng mệt mỏi lắm rồi, em không thích mình vắt này nữa. Thực sự trong lòng anh hôm nay đang nghĩ gì vậy anh, hãy cho em biết đi anh? trong trái tim anh gồm em không anh?
Anh nói rằng em là góc khuất, là 1 cái nào đấy anh đã buông đang dừng cùng anh lại là anh - một con người hoàn hảo, vô tình em lại làm cho mình tổn thương lúc không đủ kiên trì để liên tiếp mối dục tình mơ hồ. Vì sao vậy anh? lý do em cùng anh lại đến với nhau với rồi buông tay nhau ra một phương pháp chóng vánh?
Vậy cơ mà anh cũng như biết bao người bầy ông đóng góp vai vô ơn trong cuộc tình không giống rời bỏ em một cách thờ ơ và vô tình. Anh ko giải thích, quán triệt em một lí do, ko một câu nói, thiếu tín nhiệm nhắn để lại. Anh cứ như kiểu đến không vướng bận cùng ra đi càng không chút vấn vương.
Anh nói đi...
Rốt cuộc em là gì trong trái tim anh?
Là đồ đùa anh vui chơi trong chốc lát?
Là một hoa lá dại giữa mặt đường vô nhà anh mượt lòng có về chăm lo lúc vui?
Là một mẫu thùng rác tự động, là con rô-bốt biết khóc, biết cười, biết an ủi anh lúc anh buồn?
Là bánh xe dự phòng anh chỉ dùng làm giải sầu. Ghi nhớ thì đến, quên thì thôi?
Anh à, em là gì trong trái tim anh nhỉ?
Thật sự, lúc này, em chẳng còn ước ao biết nữa chính vì câu trả lời cuối cùng cũng ko có chân thành và ý nghĩa gì nữa cả. Sự lạng lẽ của anh, sự bặt vô âm tín của anh, sự vô tình của anh cũng đủ để em thấu hiểu rằng: mình chẳng là gì vào trái tim anh cả.
Bao kỉ niệm, bao hạnh phúc, bao thú vui trôi đi hết rồi...
Trái tim có đau cũng biến thành đến ngày không còn đau...
Tình yêu thương em là thật, đâu phải món trang bị hàng cơ mà anh lại có thể cân, đong, đo, đếm rồi xẻ giá bằng tiếng thở lâu năm cho cuộc sống mà anh chọn lấy chẳng gồm em. Là vui chơi qua đường, là buông thêm một chút tình yêu thương còn thừa, là thèm khát cảm xúc vụng trộm tốt là gì hả anh?
Em thảng thốt tự hỏi mình, bao gồm phải lâu nay, vị trí của em trong trái tim anh đã mất như cũ nữa nhưng em không giỏi biết? xuất xắc ngọn lửa bọn họ nhen lên quá nhỏ so cùng với cơn gió của sự việc xa cách, vậy nên nó new không được thổi bùng lên mà càng ngày mờ dần, yếu dần, nhỏ dần...Làm thế nào nhằm đốt cho ngọn lửa ấy cháy lên hả anh?
Quên anh là điều khó khăn nhất mà em không thể làm cho được, qua thọ rồi mà lại cứ ngỡ mới đây thôi, cứ êm đềm yên bình rồi bất chợt nhói một lần, kéo dãn và dai dẳng, nỗi đau này thật biết trêu em. Anh là fan em thương, là niềm đau của em chưa vứt bỏ, còn em là gì đây? Là gì của nhau, là gì của anh?
Em chỉ dễ dàng mong mình rất có thể giữ được một góc nhỏ tuổi nơi tận cùng trái tim anh, để sau khi đã trải qua hết hồ hết niềm vui, hạnh phúc, khát khao và cả đều thăng trầm, khổ cực của cuộc đời, em vẫn còn đó ở đó, sẻ chia với anh phần nhiều chuyện.
Cái thắc mắc mà từ rất lâu tôi không để ý trong kí ức lộ diện “em ở chỗ nào trong trái tim anh”. Và ngay lúc đó, như một phiên bản năng, từ vệ là điều cần thiết bây giờ. Và tôi cũng bước đầu tạo mang lại mình một cái vỏ quấn và chiếc vỏ quấn ấy có trách nhiệm giúp tôi từ bảo vệ phiên bản thân kị khỏi hồ hết cám dỗ. Tôi suy nghĩ là con gái, bọn họ nên làm cho vậy đúng không?
Lời kết: trường hợp như đang không muốn thuộc em đi cho cuối con đường thì xin hãy nói mang đến em biết. Trường hợp như đã hết yêu, sẽ coi em là bạn thừa trong cuộc sống thì xin hãy buông tay. Nếu như ngay từ trên đầu đã chỉ là một trong những sự lựa chọn tự nhiên thì xin chớ giành nhiều lời yêu thương mang đến vậy. Rút cục nếu em đang không là gì vào trái tim anh thì hãy để em bình yên.