‘”Gia đình hoàng gia?” Trái tim vốn đã bình tĩnh của Mộ Thiển bổng nhảy lên lúc nghe đến lời nói của bội bạc Dạ.Tim đập thình thịch, hồi hộp không lý giải được và gồm chút lo lắng.“Em lo ngại cho khoác Cảnh Thâm?” tệ bạc Dạ trong nháy ánh mắt thấu lưu ý đến của chiêu mộ Thiển, khiến cho Mộ Thiển ko kịp đậy giấu những suy nghĩ trong lòng.“Không có” Cô không xác nhận “Loại tín đồ như vậy có gì xứng đáng để lo lắng chứ? không dừng lại ở đó cho cho dù lo lắng, cũng sẽ không mang đến lượt tôi.Anh ta đã tất cả vợ.” “Chà, anh ta đúng là đã có vợ, dẫu vậy … những lời này luôn nghe bao gồm chút nhức buồn.Mộ Thiển, cô sẽ ghen à?” “Cút đi, tiên sư của anh mới ghen tuông ấy!” sau khi bị bạc đãi Dạ trêu chọc, chiêu tập Thiển cảm thấy khá xấu hổ.Cô vẫn nói rõ ràng hết lần này mang lại lần khác rằng cô không suy xét Mặc Cảnh Thâm, nhưng mọi khi có vấn đề về sự việc sống còn của Mặc Cảnh Thâm, cô sẽ không còn tự chủ được nhưng mà lo lắng cho anh.Rốt cuộc, cô cũng cấp thiết không băn khoăn lo lắng cho người bầy ông đó.Nửa tiếng sau chúng ta đã đến biệt thự Lâm Hồ.Hai fan xuống xe thấy được Dật Phong và Chanh Tử làm việc lối vào biệt thự.Cô bước tới hỏi: “Sao nhị người ko vào?” bạc đãi Dạ bước đến gần hai fan họ và nhìn Dật Phong, đó là lần đầu tiên anh ta gặp lại Dật Phong sau lần trở về từ nước C.Nghĩ đến đêm đó Dật Phong xử lý anh ta, trong tâm địa bổng nổi lên một sự sợ hãi.Sau lúc nuốt nước bọt, bạc đãi Dạ đứng sau Mộ Thiển, hơi lo ngại và chống thủ.Dật Phong hững hờ quay đi, liếc nhìn bội nghĩa Dạ, bạc đãi Dạ liền quay đi chỗ không giống không quan sát anh ta.Nghĩ đến lời cảnh cáo của Mặc Cảnh Thâm đối với mình ngày hôm đó, Dật Phong vẫn nghe lời Mặc Cảnh Thâm, vì chưng vậy khi anh ta đứng cùng Mộ Thiển với gặp Dật Phong.Anh ta rất sợ lại bị xử lý.“Những người khác đã ở mặt trong.Hiện tại shop chúng tôi không biết chuyện gì đang xảy ra, bắt buộc đợi cô đến.Cô với mang thiếu gia gồm quan hệ tốt, ko thì tự mình nhờ bạn đi.Việc này sẽ đỡ tốn công đánh nhau, cả nhì đều bất lợi.” Chanh Tử khôn xiết lý trí và nói ra giải pháp tốt nhất vào mức này.Mộ Thiển nghĩ về về điều ấy một lúc cùng thấy nó khá phù hợp lý.“Được, tôi vào trong, những người ở đây chờ.” Xét về tình trạng bây giờ của Mộ Thiển, Mặc Cảnh Thâm ko thể làm những gì cô.Cô và bạc bẽo Dạ đặt chân vào cửa biệt thự hạng sang và hotline điện cho Mặc Cảnh Thâm.Điện thoại được liên kết nhanh chóng, cô nói: “Tôi đang ở cổng biệt thự Lâm Hồ, ra mở cửa.” Giọng cô trầm xuống, và cửa nhà chạm khắc màu black trước mặt mộ Thiển đàng hoàng mở ra.Hai người bước vào, nhìn căn biệt thự nghỉ dưỡng to lớn, tệ bạc Dạ khóe mồm khẽ giật: “Không ngờ mang Cảnh Thâm lại sở hữu hứng thú như vậy.Nơi đây gồm núi có sông, nhưng là một lựa chọn tốt.” chiêu tập Thiển chỉ ao ước tìm tín đồ của Ẩn tộc, còn có tâm trí đâu nhưng quan gần kề khu biệt thự? Đi vào đại sảnh với đẩy cánh cửa nặng nài ra, cô thấy rất nhiều người sẽ đứng trong phòng khách.Trên sofa ngồi một người bầy ông mặc bộ đồ quần áo sọc xanh trắng, tầm vóc dịu dàng, đeo một cặp kính gọng đen, chú ý trắng trẻo thanh khiết, tạo cho người ta cảm giác ấm áp và uyên bác.Đối diện với anh ta là Mặc Cảnh Thâm, kề bên anh ta là Cẩm Dung, Thích Ngôn Thương cùng hai chục vệ sĩ khoác vest và giầy da, đeo áp lực tay trắng cùng kính râm đen.Tất cả gần như vô cảm, xếp thành hai hàng, đứng thành bậc, chắp tay sau lưng, đầy đủ là những người dân đã được huấn luyện và giảng dạy bài bản.“Mặc Cảnh Thâm, anh lập tức trả người mang đến tôi!” tuyển mộ Thiển bước vào và mắng Mặc Cảnh thâm nám tàn nhẫn.Cô tiến về phía anh, vài ba vệ sĩ bước đến và ngăn cô lại.Ngay lúc người bọn ông choãi tay ra, chiêu mộ Thiển đã cố gắng tay anh ta, tiến về phía trước rồi bất ngờ giơ chân lên, đá vào bụng anh ta bằng một đôi giầy cao gót.“Á!” Một giờ hét vang lên, người bầy ông quỳ xuống đất đau khổ hét lên.Cú đánh có thể được thể hiện là mau lẹ và bao gồm xác, rất sạch sẽ gọn gàng.Ngay cả Thích Ngôn Thương cùng Cẩm Dung ngơi nghỉ đó cũng bị sốc trước vẻ ngoài anh dũng của chiêu mộ Thiển.Thích Ngôn thương biết Tần Cửu đó là Mộ Thiển, cùng cũng biết rằng chiêu mộ Thiển bao gồm võ chống thân.Nhưng không ngờ năng lực lại kinh tín đồ như vậy, rất có thể thấy trước đây mọi người đã đánh giá thấp cô.Trước khi người bầy ông gào lên, một trong những vệ sĩ lao tới.Mộ Thiển dùng ánh nhìn lạnh lùng liếc quan sát đám người, lùi lại một bước, bạc Dạ phụ thuộc vào lưng cô, phòng ngừa đám tín đồ vây quanh.Một trong số họ đùng một phát dùng tay đấm rất mạnh vào Mộ Thiển, cô tảo sang mặt trái, giữ lại cánh tay anh ta bằng tay thủ công trái, nâng đầu gối lên và đập mạnh vào bụng anh ta, chỉ nghe thấy giờ xương rắc rõ ràng và người lũ ông rú lên bởi đau đớn.Cô đá người lũ ông đi, sau đó gồm vài người lao đến.Một số người khác lao lên, bao vây Mộ Thiển và bạc Dạ.Chỉ trong không nhiều phút, 16 vệ sĩ đã trở nên Mộ Thiển cùng Bạc Dạ ném xuống đất.Những fan này nằm bịt đầu, hoặc bụng của họ, hoặc nhắm mắt cùng rên rỉ trong đau đớn.Chỉ có Mộ Thiển và Bạc Dạ giơ tay hất vơi lớp lớp bụi không tồn tại trên người, cách qua người vệ sĩ đang nằm xung quanh đất, bước đến chỗ người đàn ông đã ngồi.Mộ Thiển nhìn người lũ ông vẫn ngồi bên trên ghế sofa cùng hỏi: “Anh tới từ Ẩn tộc?” Cứ tưởng quần áo của Ẩn tộc sẽ khá khác biệt, nhưng không ngờ lại đồng nhất người thường, không quan sát kỹ sẽ không thấy được sự không giống lạ.Nhưng điều tuyệt nhất là bẫy vai của anh ấy ta bên cạnh đó có hình xăm.Nhưng nó bị xống áo che mất nên trọn vẹn không nhìn thấy.“Đúng vậy.” fan kia gật đầu.“Anh đi với tôi, tôi sẽ gửi anh trở về.” tuyển mộ Thiển không nhìn Mặc Cảnh Thâm, đã định đưa tín đồ rời đi.Kết quả là trước khi quay lại, cô vẫn nghe thấy bên phía ngoài có tiếng bước đi lộn xộn.Nhìn lại, một tổ người xông vào, chặn cửa với cắt đường đi của tuyển mộ Thiển.Những fan đó thể chất không lớn, nhưng mà là cải cách và phát triển tốt, thoạt chú ý là gồm võ, rộng chục người đứng không tuân theo trình tự.Mộ Thiển biết rằng Mặc Cảnh Thâm vẫn quyết trung tâm không để cô đi.“Ý anh là gì?” Cô quay đầu sang một bên nhìn châm bẩm Mặc Cảnh rạm “Anh ấy là fan của tôi, bây giờ anh ấy tốt nhất định buộc phải cùng tôi trở về.” Người bầy ông ngồi trên sofa thờ ơ giương mắt nhìn cô, khẽ cười nói: “Tôi mời cô đến thì cô ko đến, tôi không mời thì cô tự ý đến.Làm sao rất có thể để cô tùy tiện sở hữu người đi?” vị vậy, đây có phải là nơi mà lại Mặc Cảnh rạm muốn mời cô cho vừa rồi không? chiêu mộ Thiển không nghĩ tới, cũng không quan tâm đến vấn đề này.“Tôi … vì sao tôi phải gật đầu với anh? khoác Cảnh Thâm, tôi cảnh cáo anh, đừng làm cho chuyện quá đáng!” tuyển mộ Thiển bao gồm chút tức giận “Tôi đã nói bất kỳ anh muốn làm những gì đều sẽ không can thiệp, nhưng mà anh bây giờ động đến tiện ích của tôi.” tín đồ của Ẩn tộc là cô mời đến tất nhiên cô phải chịu trách nhiệm nhất định.
Người đàn ông này liếc nhìn mộ Thiển một cái rồi đi theo đám người Cẩm Dung lên lầu.