Một giao vượt nữa lại đến, đi ngoài đường tuyết đã rơi càng ngày dày hơn. Số đông ngôi nhà phía 2 bên đường được tô điểm rực rỡ, hương thơm ngỗng xoay thơm nồng nàn cả con đường dài. Vậy nhưng mà tôi vẫn đang dò dầm đi trong tối tối, suốt cả ngày lúc này tôi chưa bán được que diêm nào. Bà mẹ tôi mất sớm, tôi sống cùng bà nội và cha trong một ngôi nhà nhỏ xinh xắn. Cố gắng nhưng từ ngày bà mất, mọi gia tài đều tiêu tán, tôi và ba chuyển mang lại chui rúc vào một xó về tối tăm. Đêm nay, tôi quan yếu về nhà mà không bán được que diêm nào, tốt nhất định phụ vương sẽ mắng với đánh tôi.
Bạn đang xem: Đóng vai cô bé bán diêm kể lại câu chuyện
Trời càng về đêm càng lạnh hơn, áo xống của tôi đã rách rưới hết cả, tôi thu đôi chân vào fan nhưng càng lúc càng thấy giá buốt buốt hơn. Xuất xắc là trét một que diêm nhằm sưởi cho đỡ rét hơn một ít nhỉ? Ý nghĩ bỗng dưng thoáng vụt qua trong đầu tôi. Tôi tiến công liều bôi một que. Ngọn lửa thật đẹp, ánh sáng thuở đầu xanh lam dần dần biến đi, trắng ra, rực hồng lên xung quanh que gỗ, sáng sủa chói thật vui mắt. Tôi hơ 2 tay mình trên que diêm sáng sủa rực, tôi thấy trước đôi mắt mình hiển thị một lò sưởi bởi sắt, lửa cháy nom mang lại là vui mắt. Ước gì trong đêm đông giá chỉ rét, tôi được ngồi hàng giờ trước lò sưởi ấm áp như rứa thì thật thả sức biết bao. Vậy mà, khi vừa duỗi đôi bàn chân lạnh giá bán ra thì ngọn lửa đổi mới mất. Tôi đơ mình bỗng dưng nhớ ra phụ thân đã giao cho tôi đi bán diếm. Đêm ni về nhà nạm nào tôi cũng bị cha mắng thôi.
Tôi mang que diêm sản phẩm hai trong bao với quẹt tiếp, que diêm chát sáng sủa rực lên. Bức tường chắn trước khía cạnh tôi ngồi trở thành một tấm rèm bởi vải màu. Tôi bắt gặp trong căn nhà có một bàn ăn vẫn dọn, khăn trải bàn white tinh, trên bàn toàn chén bát đĩa bằng sứ cực hiếm và gồm cả một bé ngỗng quay. Bất ngờ, bé ngỗng chợt nhả ra khỏi đĩa và bao gồm cả dao ăn uống cắm trên lững ngỗng tiến về phái tôi. Một tối giao thừa hoàn hảo và tuyệt vời nhất đang hiện ra trước mắt tôi. Rồi thốt nhiên que diêm vụt tắt, trước mắt tôi chỉ còn lại bức tường chắn lạnh lẽo.Tôi chợt nhận biết đó chỉ với mộng tưởng, bao bọc tôi chỉ là phố xá lạnh lẽo lẽo, khách qua con đường quần áo êm ấm vội vã đi nhanh, chẳng ai đoái hoài mang lại tôi đang co rúm vày lạnh trong góc tường.
Xem thêm: Truy Cập Khám Phá Ngay 10 Tiệm Làm Tóc Ở Đâu Đẹp Và Rẻ Hà Nội ?
Tôi bôi que diêm máy ba, một cây thông Nô-en hiển thị trước mắt. Cây thông được trang trí lộng lẫy hơn cây thông tôi sẽ được thấy được năm ngoái. Trên những cành lá xanh biếc còn được tô điểm bằng hàng ngàn ngọn nến sáng rực. Tôi gửi tay đụng vào cây thông cơ mà diêm vụt tắt, tất cả các ngọn ến bay lên, cất cánh lên mãi cao thành những ngôi sao sáng trên trời. Tôi bất chợt nhớ mang đến lời của bà tôi khi còn sống, bà bảo rằng khi gồm một ngôi sao 5 cánh đổi nhôi là gồm một vong hồn bay thăng thiên với Thượng đế.
Tôi nhớ bà quá, tôi trét thêm que diêm máy tư, ánh nắng xanh lan ra bao quanh và tôi nhận thấy bà. Bà mỉm cười nhân từ với tôi. Tôi vui vẻ reo lên cùng khẩn khoản mong xin bà: "Bà ơi! Bà cho cháu lên thuộc với. Bà bảo cháu ngoan thì cháu sẽ được gặp gỡ lại bà. Con cháu van bà, bà xin Thượng đế cho con cháu về cùng với bà đi". Que diêm tắt phụt, tôi lấy tất cả những que diêm sót lại quẹt liên tiếp. Tôi muốn níu bà ở lại thuộc tôi. Chưa bao giờ tôi thấy bà to lớn và rất đẹp lão như thế. Bà đã vắt lấy tay tôi dắt đi….
Sáng hôm sau, tôi chợt tỉnh giấc, tia nắng mặt trời xuyên qua khung cửa sổ, mùi ngỗng con quay thơm lừng trường đoản cú phía bàn ăn. Tôi đang ở đâu thế này? cần chăng đấy là thiên đường, khu vực bà đã ngóng tôi? đột nhiên tôi nghe thấy tiếng bước chân từ phía sau, một bà lão sao tương tự bà của tôi quá. Bà có dáng tín đồ cao lớn, mái đầu trắng và thú vui hiền hậu. Bà hỏi tôi cùng với giọng nói ấm áp:
-
Chúc mừng năm mới. Con cháu gái sẽ dậy rồi đó ư? cháu ngủ có ngon không?
-
Bà là ai ạ? Sao con cháu lại ở đây? – Tôi ngạc nhiên hỏi bà
-
Đêm qua bà bước thoát khỏi nhà với thấy con cháu đang nằm xung quanh đất. Bà vẫn bế cháu vào nhà. Chắc cháu lạnh cùng đói lắm yêu cầu không? Hãy ra bữa sáng cùng với bà chúc mừng năm mới tết đến nhé!
Sau đó tôi sẽ kể cho bà nghe lại mẩu chuyện về cuộc đời tôi. Bà thanh thanh kéo tôi vào lòng với bà kể cho tôi nghe về cuộc sống lẻ loi buồn tủi của bà từ khi cô con cháu gái của bà – cô nhỏ nhắn bằng tuổi tôi đã khuất vì tình trạng bệnh hiểm nghèo. Tôi khẽ ôm bà, bà cũng ấm áp và hiền khô như bà nội tôi vậy. Giọt nước đôi mắt lăn dài trên má tôi, có lẽ rằng bà là thiên sứ mà lại bà nội tôi đã nhờ mang lại để quan tâm và yêu thương tôi. Bà nhận tôi làm con cháu gái và mong tôi thi thoảng hãy cho nhà bà. Đây có lẽ rằng là món vàng năm mới hoàn hảo nhất nhất mà tôi nhấn được. Cảm ơn hầu như que diêm bé bé dại và rực sáng, đã biến những cầu mơ của tôi biến đổi hiện thực và đưa về cho tôi niềm hạnh phúc mà tôi hằng cầu ao.