Trời khuya man mát, trăng sáng vằng vặc làm rất nổi bật quả đầu nhầy nhầy nhơn nhớt nơi trắng khu vực xám của tía Hến.
Bạn đang xem: Đọc truyện vì vợ là vợ của anh
Bà mẹ Sò đứng từ bỏ xa mím môi nhịn cười cơ mà đỏ bừng không còn cả mặt, ông xã chị ngược lại giận sôi máu lầm tía lầm bầm.-“Mấy cái nhỏ ranh bé mắt trợn ngược hết lên trời à mà không quan sát thấy cha mày?”Vẫn biết ck nóng tính nhưng đôi teo cả cùng với chim thì vk cũng xin thua.-“Mình làm cái gi mà khờ khạo như con ất ơ thế? Hến Sò còn ở trên nhà không có ai trông đấy.”Chị Hà nghe ông xã nhắc mới giật mình cấp vã chạy về cùng với con. Cũng may hai cục bông nhỏ vẫn vẫn ngủ vô cùng ngon lành, cái miệng chúm chím yêu ơi là yêu thương ý. Chị em thơm các em chùn chụt rồi kéo chăn chui rúc thuộc luôn.Khổ nỗi mới gà con gà gật gật được một ít đã có bạn hắng giọng vị trí đầu giường.-“Mình sao không về phòng?”-“Đêm nay em ngủ với con.”Vợ trả lời nhỏ dại nhẹ rồi xoay vào ôm tụi nhỏ, ck không chịu níu áo hỏi han.-“Giường bé nhỏ xíu như này ba mẹ con ở sao được? Đau lưng lắm, rồi mai sau chưa già nó vẫn còng đấy.”-“Mặc kệ em.”-“Hay mình hại hôi à? Đừng lo, anh vệ sinh gội thật sạch rồi mà, hoài nghi mình ngửi soát sổ thử đi?”Anh Hậu phương diện dày dí cả bộ tóc ướt vào mặt vợ. Chị Hà thấy phiền phức khó chịu đựng lắm, mà lại sợ bố Hến chơi lầy thừa nhỡ có tác dụng hai đứa đột nhiên thức giấc thì khổ nên bà mẹ đành nên nhượng cỗ ngoan ngoãn nghe lời ông chồng trở về phòng.Kể cũng lạ, bên kia thoải mái bao nhiêu thì về trên đây không khí bí bách bức bối bấy nhiêu, lăn qua lăn lại mãi mà chẳng thể nào chợp mắt nổi. Chồng chị cạnh bên cũng không ngủ, anh ngập xong xuôi mở lời.-“Thôi thì mình đàn bà nông nổi, chuyện hôm nay anh tha thứ. Đừng bao giờ nhắc lại nữa.”Đêm muộn rồi xẩy ra xung đột lần nữa thì cũng chẳng tuyệt ho gì nên người mẹ Sò nhịn cha Hến, ko tranh luận rầm rĩ mà chỉ nói nhỏ.-“Em quyết rồi mình à, sáng sủa mai em sẽ gửi mail bản thân xem giùm em, có chỗ nào chưa phù hợp thì chúng ta đàm luận sau.”Anh Hậu nghe vợ trình bày mà lòng dạ sôi sùng sục. Trường đoản cú xa xưa các cụ đã có câu dạy vợ từ thủa bơ vơ bắt đầu về, ấy nạm mà anh lại ko nghe.Âu cũng là vì anh chiều vợ quá, để hiện giờ chị kiêu ngạo vênh váo quá rồi, nào gồm cái thể loại bọn bà phụ nữ ương bướng cương ngạnh đến nuốm là cùng?-“Mình trèo lên đầu anh nhưng ngồi luôn luôn đi này.”Ai kia mỉa mai xỉa xói, có người lặng thinh chẳng thèm nói gì cả.Vợ coi khinh mình làm chồng tức sát chết, anh kéo chị vào lòng, gác chân ghì tay siết chặt thật chặt. Tụi nhóc bên anh thì chỉ việc trừng mắt đang sợ xoắn cả quẩy rồi, nhưng mẹ tụi nhãi nhép thì khác, bị cắn bầm cả vai nhưng mà vẫn vô cùng cứng đầu.Dù nước mắt có chảy, nhưng nhất mực không mở miệng van xin. Quả thực loại fan thường ngày nhân hậu hiền trầm trầm thì cho đến lúc điên lên kinh sợ gấp trăm vạn lần kẻ rét tính, cha Hến chấp nhận đầu hàng, hôn miết từ bỏ xương quai xanh ngược lên cổ rồi khoác cho bà xã giãy giụa vẫn vừa mơn trớn dịu nhàng chỗ vành tai vừa thủ thỉ.-“Mai anh cất cánh vào Nam, đồ vật bảy tuần sau về hứa đã nói chuyện nghiêm túc với mình.”Chị Hà tưởng ck đùa thôi, nào ngờ sáng ra thấy anh cuống cuồng sẵn sàng vali thật. Mỗi lúc vợ bố trí đâu ra đấy buộc phải quen rồi, hiện giờ có mấy loại áo sơ ngươi thôi cũng lộn xộn không còn cả.Mẹ Sò quan sát ngứa đôi mắt quá đành quay vào cấp hộ, tía Hến tranh thủ thời cơ nhảy vào phòng đàn bà cưng nựng dặn dò đầy đủ điều. Các cô gái biết sắp yêu cầu xa tía yêu đề xuất mặt nghệt hết cả ra, đôi mắt rơm rớm suýt nữa thì khóc. Bố thấy nắm lại càng chẳng muốn rời con, thơm thơm hôn hôn mãi mới hoàn thành được.Cuộc sống của chị Hà mấy hôm ấy nhẹ nhõm thấy lạ. Cái dự án công trình với anh Thanh không mọi đã ngừng thuận lợi nhưng mà nộp lên còn được cấp trên khen tới tấp. Hiện nay dạy dứt mẹ Sò cũng chẳng vội nhanh lẹ vàng về nhà cơ mà hay xuống phòng hội đồng chơi với tất cả người.-“Ớ bác bỏ Hà đi dạo này ban đầu có kinh nghiệm ngồi lê đôi mách với bọn em rồi hả?”Dì Hợi troll đểu, cô Thư mặt tổ Địa véo dì một phạt rồi hớn hở đề cập lể.-“Chị Hà ơi còn quên chưa cảm ơn chị, em nghe lời chị không mặt nặng mày dịu với ck nữa, xin xỏ vật gì là và ngọt ngào nhẹ nhàng, từ rất lâu rồi mái ấm gia đình cứ như tất cả gió new vậy á.”-“Nói thừa, chưng Hà quân sư là chỉ có chuẩn chỉnh thôi, tôi cũng thế, thỉnh phảng phất khen lão đơn vị vài câu, ối dồi ôi lão phấn chấn phát rồ, lũ ông đúng là cái đàn ưa ngọt.”-“Ừ đúng, đôi lúc mấy lão trong trái tim mừng bỏ xừ đi được nhưng không tính miệng vẫn anh đâu vậy đâu, mình cứ nói quá.”-“Không, đơn vị tớ thì ko màu mè như vậy. Hắn lúc nào thì cũng vênh phương diện lên bảo sao dạo này vợ mình dấn xét chuẩn chỉnh thế chứ nị, nghe thốn cực những mẹ ạ.”Mấy cô mỉm cười rúc ra rúc rích. Các thầy trải qua cũng chẳng vừa, lao vào chọc ngoáy bọn bà làm sao có xuất sắc đẹp rộng mấy đâu, nịnh cho một chút có mà phởn cả sáng sủa ấy chứ.Chị nằm trong dạng ít nói nhưng nghe những cô những cậu chém gió cũng thấy vui đáo để. Nhìn phần nhiều người, rồi nhìn lại chính bạn dạng thân mình, tới tiếng phút này bà bầu Sò bắt đầu thấm, thỉnh thoảng không quan trọng người phụ nữ đó nết na tuyệt đối như núm nào, nhưng cái quan trọng đặc biệt là vị trí của cô ấy vào trái tim người đàn ông mập bao nhiêu?-“Bác Hà ơi cái nhỏ nặc nô lại tìm bác bỏ kìa.”Tiếng dì Hợi lanh lảnh vọng vào, dì khá cực nhọc tính, ghét không ít người, trong list dài dằng dặc đó gồm cả bác Thơm cô Thắm nhà ba Hải.Cô giáo Hà vội vã ra cổng trường gặp gỡ em chồng, dòng cô này mãi vẫn chẳng phệ được, gặp mặt chị dâu mà lại chưa kính chào hỏi gì đang hất hàm ra lệnh.-“Rút tôi 70 triệu.”-“Cô làm những gì mà phải lắm chi phí như vậy?”-“Cái bà này, thọc mạch hỏi nhiều, tôi bảo rút thì cứ rút đi, tiền của anh ấy tôi chứ của bà à nhưng mà lắm mồm.”Cô Thắm cáu gắt định giật túi xách tay của mẹ Sò, nhớ tiếc rằng kẻ đối diện cũng chẳng nên dạng vừa, chị lờ đờ bảo.-“Cho dù cô đoán được password thì thẻ của anh chị em không thể rút được 70 triệu tiền khía cạnh ở ATM trong một ngày. Vì thế cô không nói vì sao thì chị cũng trở nên không ra bank lấy chi phí đâu.”-“Tôi là em gái thì tôi đem tiền của anh trai có gì là sai? Bà và đúng là cái nhiều loại khốn nạn…bà…với bà Vân đốn mạt không kém gì nhau cả…tôi sẽ mách anh Hậu…”-“Được, cô thoải mái, mách luôn cả ba Hải nữa nhé.”Cô Thắm nghe tên tía thì hại xanh mặt, ba mà biết chắc tía đập cô lên bờ xuống ruộng mất. Thế cho nên sau một hồi toan tính thiệt hơn cô đành xuống nước.-“Sắp cho tới sinh nhật người yêu tôi rồi, anh ấy bảo cầu vọng độc nhất là được thay đổi xe mới.”Mẹ Hến chú ý cô em ông chồng lắc đầu thở dài, fan ta thì được moi tiền bạc trai trên đây cô đơn vị này nên ăn gì mà đần độn quá thể đáng. Suy nghĩ đi nghĩ lại thôi thì cũng là em gái anh yêu cầu chị mở lời khuyên nhủ.-“Cô cảnh giác không chạm chán phải thằng chúng ta Đào tên Mỏ đấy. Quanh đó kia còn những trai tốt, cứ xem xét cẩn thận đi kẻo sau đây lún sâu lại thiệt thòi.”Ở đời đôi lúc làm phúc đề nghị tội, chị Hà hôm này mà không sự phản xạ nhanh chắc ăn luôn luôn cái vả của em ck rồi cũng nên. Cô Thắm thì dại, đi xin tiền ngọt nhạt thanh thanh còn chưa ăn ai đằng đó lại cứ sồn sồn lên vậy thì giải quyết được chiếc gì.Rốt cuộc cô đành rút ghê nghiệm êm ả dịu dàng hiền thục đến xin chị Vân, khổ nỗi bà này còn phũ hơn cả bà Hà. Call điện đến ông Đăng ông Hậu thì không ông nào thèm bắt sản phẩm hại cô bị người yêu giận không thèm nhìn mặt, mang đến là khổ.Nịnh không còn hơi anh new mủi lòng tha thứ cho Thắm, tuy vậy anh bảo anh muốn đi Hạ Long ăn uống chả mực. Thắm đường cùng hết giải pháp đành phải mò đi học cấp ba tìm gặp thằng cháu tự kỷ, bèo nhèo nhí nhéo mãi may mà lại nó còn thương tình bỏ cho mấy triệu lẻ không thì toi mất.Nói bình thường cháu ông Hải đứa làm sao chả ngoan. Anh Khôi mặc dù không thích hợp cô Thắm lắm nhưng mà vẫn giúp, Hến Sò thì ngày nào cũng như ngày nào, hễ thảnh thơi ra một chiếc là kéo bà mẹ Hà lại gần mồm năm miệng mười.-“Ba Hậu đẹp nhất trai độc nhất vô nhị hệ phương diện trời á.”-“Vâng vâng, chị Hến nói đúng rồi bà bầu ạ, tía Hậu phong thái nè, biết lo cho vk cho con ngừng lại tìm tiền tốt nữa, ai đem được bố Hậu là người vui lòng nhất trần thế này nha.”Cục bông bé dại chu choa, viên bông to ôm em gái cưng một chiếc rồi gật gù thêm nếm.-“Mẹ Hà đem được tía Hậu đấy, suy ra bà mẹ Hà vui lòng ơi là mừng thầm ý.Xem thêm: Nhận Làm Bằng Lái Xe Ô Tô Không Cần Thi Thật 100%? Nhận Làm Bằng Lái Xe Hạng A1, B2, C, D, E, Fc
Bà mẹ Hà nhớ ba Hậu không bà bầu Hà? lưu giữ nhỉ người mẹ nhỉ? Có cha Hậu ở trong nhà vui phải biết ấy, Hến đam mê ở với ba Hậu hơn là bác Thanh, em Sò cũng thế. Cha Hậu đi làm vất vả lắm ý, nên bà mẹ Hà cùng với Hến Sò ở trong nhà phải ngoan ngoãn. New cả bà mẹ Hà này, bao hàm chuyện trong cuộc sống thường ngày cần phải suy nghĩ kỹ lưỡng, nhiều khi đi một bước sai rồi là có hối hận cũng ko kịp đâu.”Chị Hến nói một khá mệt quá phải ăn tạm một quả táo bị cắn lấy sức, em Sò lân cận hí hửng chen vào xẻ trợ.-“Còn nữa mà…còn cái chén nước ý…bát nước…bát nước…à chén ăn cơm nước hắt đi, chấm dứt cái bát bị đổ vỡ tan tành thành các mảnh đó…rồi…rồi…rồi vỡ…rồi…”-“Rồi nước trong bát không lấy lại được. Sò dở hơi quá à, bao gồm câu này cũng không nhớ.”Bé em bị chê thì khá dỗi, tạm thời cắt xoẹt chị Hến. Người mẹ em mấy hôm đầu còn kìm nén được nhưng từ từ cứ hễ hai con vẹt nhỏ mở miệng là chị thấy nhức không còn cả đầu, chịu đựng không nổi đành gọi bọn chúng vào đàm phán.Hến Sò nghe bà mẹ phân tích thì dạ dạ vâng vâng ngọt xớt, về tối hôm ấy bố gọi về các nàng tranh nhau nói.-“Ba Hậu khỏe mạnh không? tía Hậu ăn uống mấy chén bát cơm? Sò ăn uống hai bát…mẹ Hà nạp năng lượng nửa bát…chị Hến ăn ba bát…”-“Không đề nghị đâu con ăn tận bố bát rưỡi cơ, à tía Hậu ơi mẹ Hà bảo không nên pi a nữa đâu ạ, mẹ thuộc hết rồi. À ba ơi cha có biết câu kẻ như thế nào xui dại trẻ con là kẻ tè nhân không ba?”Ba già ở đầu dây bên đó điếng cả người, Hến bé dại xíu à, hiểu chiếc quái gì chứ. Chắc chắn rằng là chị em Hà xui rồi, nhưng thôi nội cỗ đang lục sục anh cũng chẳng ao ước thêm dầu vào lửa làm cho gì, chỉ nhờ các chị em bảo bà bầu Hà về tối nay chớ vội đi ngủ sớm.Hến Sò ngoan ngoãn nghe lời, gác máy một cái là chạy vào nhà tắm khoe rối rít. Nhưng người mẹ chẳng hồi hộp gì cả, mặt chị em Hà xanh lắm, bà mẹ Hà nôn siêu nhiều, em Sò nhìn thấy máu thì khóc thét. Chị Hến đang định quay trở về gọi điện mách tía Hậu thì bị mẹ kéo lại, bà bầu bảo không sao đâu, chắc vì bị không phù hợp thức ăn thôi.Bọn trẻ khóc lóc đứa chạy ra rót nước đứa kiễng chân lên lag khăn mặt đưa cho bà mẹ lau miệng. Chị em Hà quan sát gái yêu mà rơm rớm, quả tình tới giờ đồng hồ phút này, ngoài hai cục bông bé dại xinh thì đời người mẹ chẳng đề nghị gì không còn nữa cả.Đúng mười nhì giờ đêm có người bấm chuông, chị em Hà nhận được hộp kim cương thắt nơ to bự của bố Hậu, trong những số đó có đôi giầy cao gót màu hồng gắn kim cương tuyệt đẹp nha. Em Sò mải ngủ tít mít, chỉ bao gồm chị Hến chồm dậy nhặt tấm thiệp của bà mẹ lên hóng hớt.-“Uầy, người mẹ Hà ơi chữ C nè, chữ H nữa nè, chữ U, lại chữ C nữa, chữ M…trong đó viết vật gì thế mẹ?”Chị Hà xoa đầu con, dịu dàng êm ả đọc đến bé.-“Chúc mừng sinh nhật bà xã yêu.”-“Eo, eo…mẹ Hà đấy…mẹ Hà là bà xã yêu của ba Hậu đấy…ớ…nhưng mẹ Hà ơi…sinh nhật bà mẹ Hà sau khi sinh nhật em Sò cơ mà…còn lâu lẩu lầu lâu new đến ý…với cả vị trí này sai rồi…chỗ này không hẳn số 5 đâu ạ…”Hến được các cô dạy đề nghị nhận được mặt số rồi á, của cả số điện thoại ba bà mẹ với anh Khôi nhỏ bé cũng nằm trong vanh bí quyết ấy. Nhóc nhỏ ngây thơ vấn đáp hoài làm chị em lại phải phân tích và lý giải rằng đấy ba tặng ngay quà sớm đến bất ngờ, với cả trên thiệp ghi ngày nhận bắt buộc số 5 là đúng rồi.Bé nghe thấy bao gồm lý buộc phải thôi ko thắc mắc, ngáp ngắn ngáp dài chẳng mấy chốc đang ngủ ngon lành trong lòng mẹ.Thấm bay cũng cho tới ngày ông xã về, chị Hà lo con còn nhỏ tuổi thấy ba chị em tranh luận thì không hay yêu cầu gửi hết sang các cụ ngoại. Thuở đầu chị định ngồi ngoài phòng tiếp khách đợi chồng, cơ mà sau bụng lại cứ đau từ từ ran, tín đồ ngợm cũng chuyếnh choáng nhức nhối thì đành vào giường nằm.Anh Hậu từ dịp xuống máy cất cánh lòng đang vui khấp khởi rồi. Đôi giày đó là hàng xây dựng độc quyền đặt từ mặt Pháp, cũng đó là mơ mong bao lâu nay của chị Liên. Một bạn sành điệu như mẹ Bi còn mê mệt nữa là tín đồ cổ hủ như mẹ Sò, thời khắc thấy được chắc sướng phát rồ lên mất.Ai kia trộm nghĩ dịp này nếu vợ biết điều dìm lỗi xin xỏ chắc chắn anh cũng bỏ qua mất thôi chứ cũng chẳng chấp bầy bà làm cho gì. Nào đâu ngờ về cho tới nhà vợ còn không thèm ra mở cửa, tiến thưởng sinh nhật để nguyên trong hộp không động, 1-1 xin ly hôn vẫn ngay lập tức ngắn trên bàn.Ba Hến điên cả tiết, hầm hầm lao vào phòng ngủ quát tháo dỡ inh ỏi. Mẹ Sò đầu óc ù ù như gồm cả bọn ong bay qua lượn lại tuy vậy vẫn cầm gượng dậy bé dại nhẹ.-“Mình hứa vẫn nói chuyện trang nghiêm bình tĩnh mà?”-“Anh hứa…ừ thì anh hứa…nhưng anh ko nhịn được. Bản thân bị dở bạn à? hay uống lộn thuốc? Chẳng nhìn ở chỗ nào xa, quan sát ngay Liên tê kìa, một thân một mình nuôi nhỏ khổ biết bao. Còn mình, hạnh phúc quá rửng ngấn mỡ hả? Anh lo cho mình còn thiếu cái gì nữa thì mình nói anh nghe coi nào?”Vợ chán chẳng mong đôi teo nữa, chỉ dễ dàng và đơn giản nhìn ông xã rồi chua xót hỏi.-“Em say đắm màu gì tuyệt nhất hả mình?”-“Vàng…xanh…à ko hồng…mà ngẫu nhiên mình hỏi loạn xạ vậy?”-“Còn nữa, em thích nạp năng lượng món gì nhất? Em thích thao tác gì nhất vào lúc rảnh rỗi? Em mê thích nghe nhiều loại nhạc nào? bộ phim yêu thích nhất phần đa thời đại của em là gì? Em thích hợp được tặng cái gì nhân thời cơ sinh nhật hoặc các ngày lễ đặc biệt? Em đi giày cỡ bao nhiêu? trong năm này em dạy dỗ Toán khối mấy? lúc này trong ngôi trường em tất cả chủ nhiệm lớp như thế nào không? Mình vấn đáp được từng nào câu?”Ai đó đùng một cái bị đơ, bao gồm chuyện tưởng dễ và lại như tiến công đố không bằng. Gồm ông chồng tới giờ mới hiểu biết rõ vấn đề, khổ nỗi chưa kịp nghĩ gì thì điện thoại thông minh kêu réo rắt, lại đành buộc phải khất bà xã giờ anh đi có câu hỏi gấp, buổi tối về lũ mình sẽ bàn bạc cụ thể.Ba Hến đi một lát thì bụng mẹ Sò ban đầu quặn thắt, tưởng nín một cơ hội là qua như đều lần, ngờ đâu lần này bị nặng, từng cơn từng cơn đau cho tái tê. Cổ họng bắt đầu nôn nao khó chịu, chị với điện thoại cảm ứng gọi cho ck mà anh mãi không bắt máy, chung cục không biết làm sao đành thừa nhận số em gái.Dì Hợi nghe giọng bác bỏ Hà cách biệt thì tương đối hoảng, cha chân tư cẳng lao chạy xuống đem xe vật dụng rồi phi như bay đến Royal. Tới nơi thấy bác nằm thở yếu ớt ớt trên nền nhà, xung quanh rất nhiều máu trường đoản cú dưng tín đồ dì cứ bủn rủn hết cả ra, bấm điện thoại tư vấn cấp cứu vãn thôi nhưng mà run ráng cập luôn.Trên đường đi bác nôn các lắm, nhưng công nhận chưng này gan chịu đựng đau giỏi. Từ nhỏ tuổi đã vậy rồi, cùng bị té ngã dì la om sòm lên còn bác bỏ thì chỉ cắn răng nín nhịn thôi. Mẹ Tôm xót ruột khóc rưng rức làm chị em Sò đề nghị nắm tay cổ vũ ngược trở lại mãi new nguôi.Cũng may năm ngoái ba làm cho thẻ VIP mang lại mấy bà mẹ rồi đề nghị mọi thủ tục thường rất tối giản thêm vào đó dịch vụ rất là tốt, xe cứu thương cho tới cổng cơ sở y tế là đã gồm đội ngũ y tá chưng sĩ sở hữu xe đẩy cáng ra đón rồi.Thế nào nhưng trái khu đất tròn, dì Hợi vừa khom người xuống tháo dòng dép ra nhằm chạy chân đất cho tiện thì ngẩng lên đang thấy bóng dáng anh rể ôm người thiếu phụ khác trong lòng tình cảm lắm, còn hối hả hỏi các y tá xem đau bụng kinh thì tới khoa nào.Cớ sao dì chỉ là người ngoài cuộc thôi cơ mà cũng thấy nghẹn đắng cầm này?Mẹ Tôm chẳng rõ chưng Hà gồm nhìn thấy cảnh ấy không? Chỉ biết rằng từ nãy tới giờ đồng hồ bác kiên cường là vậy mà bây giờ nước mắt lại âm thầm lặng lẽ chảy. Nhìn chị gái mà lòng dì nhói, định ghé tai an ủi vài câu mà đột nhiên thấy mặt bác bỏ trắng bệch giá lẽo, rồi sờ thuộc hạ cũng rét toát theo.Có vẻ mọi người xung xung quanh cũng thấy sự bất thường của mẹ Sò nên vị bác sĩ to tuổi nhất vỗ dịu hai má chị rồi ngay lập tức thực hiện sơ cứu. Dì Hợi lo quá luôn mồm hỏi thăm loạn hết cả lên, chưng Hà thì mãi không có động tĩnh gì cả.Một lát sau dì nghe bập bõm bạn ta bảo bệnh nhân mất ý thức rồi giờ bắt buộc chuyển gấp sang phòng cung cấp cứu số tía thì sợ mang đến nghẹt thở, nín không được cho nên oà khóc nức nở. Dì chỉ tất cả mỗi bác bỏ Hà là chị gái thôi, từ bây giờ bác làm sao thì dĩ nhiên dì băm vằm thằng anh rể khốn nạn với bé mắm cơ thành trăm ngàn mảnh mất.