Cuộc triệt thoái này của quân team Sài Gòn đã tạo ra một lỗ hổng không hề nhỏ trong tuyến phòng vệ quân sự, mở màn cho phần đa thất bại quân sự không thể cứu vãn nổi của VNCH. Ngay trong hồi ký, hồi ức của rất nhiều sĩ quan liêu VNCH và các nhà bình luận quân sự, điều đó đều được vượt nhận.Bạn vẫn xem: Cuộc rút quân trên phố số 7
Đọc quân sử cầm cố giới, người ta thấy một định nghĩa chung về “hành quân triệt thoái”: Đó là bề ngoài hành quân nặng nề nhất và nản lòng nhất. Đội quân nào được đề cập là thiện chiến tốt nhất trên nhân loại cũng vẫn lo lắng khi phải triển khai hành quân triệt thoái khi vẫn giao tranh với đối phương.
chiến lược triệt thoái tùy chỉnh thật tỉ mỉ, sự thực hành kế hoạch phải thật nghiêm chỉnh và đúng. Phải tất cả sự lưu thông vô cùng cao. Đó là những yên cầu căn phiên bản để thực hiện giỏi đẹp một cuộc triệt thoái.
Bạn đang xem: Cuộc rút quân trên đường số 7
Trên phiên bản đồ thì triệt thoái chỉ có nghĩa là một đôi điều vạch bằng viết chì lý giải nhu cầu gom quân lại để sở hữu thêm lực lượng dự bị, để rút ngắn đường tiếp tế hòng lập một kế hoạch bảo vệ hữu hiệu hơn, hoặc một mục tiêu khác.
Nhưng vận dụng VNCH năm 1975, những nhận xét trên trên đây không sử dụng được. Cuộc triệt thoái có thiết kế thật tồi tệ, thời gian triệt thoái sai lạc một giải pháp tai hại, thi hành kế hoạch thật nghèo nàn từ cung cấp lãnh đạo tối đa ở dùng Gòn cho đến cấp tiểu đoàn.
Thiên tài quân sự nhân loại Napoleon có kể đến hai điều vận dụng rất đúng cho sự tan chảy của quân lực VNCH ngày xuân năm 1975. Một là “không bao gồm trung đoàn tồi mà lại chỉ gồm có đại tá tồi”. Hai là “trong chiến tranh, tinh thần cần thiết hơn thiết bị theo tỷ lệ bốn trên một”.
Lệnh triệt thoái vô nhiệm vụ với cung cấp dưới
Hãy quan sát lại cuộc triệt thoái từ cao nguyên trung bộ đến mặc dù Hòa 7 ngày 7 tối trên quãng con đường 300km này. Ai sai bảo triệt thoái? Triệt thoái để triển khai gì? Cuộc triệt thoái được thi hành như vậy nào?
Nhật cam kết hành quân của thiếu hụt tá VNCH Phạm Huấn, sĩ quan tiền tùy viên của tướng tá Phạm Văn Phú, ghi gồm có nhân vật tiếp sau đây dự buổi họp với Thiệu: Tướng trằn Thiện Khiêm (Thủ tướng tá VNCH), tướng mạo Cao Văn Viên (Tổng tham vấn trưởng quân lực VNCH), tướng mạo Đặng Văn quang quẻ (Phụ tá bình an Quân sự của Thiệu) cùng tướng Phạm văn phú (Tư lệnh Quân quần thể 2 và binh đoàn 2).
Một binh lực VNCH gục đầu ngán nản |
Buổi họp kéo dãn từ 11h32’ đến 13h29’. Vẫn theo nhật cam kết của thiếu hụt tá Phạm Huấn, Thiệu đã ra những thông tư quái gở dưới đây trong buổi họp.
Thiệu ra lệnh cho tướng tá Phú: “Tôi ra lệnh cho các anh mang nòng cốt quân, chiến xa, đại bác, máy cất cánh về phòng vệ duyên hải và tổ chức triển khai hành quân tái chỉ chiếm Ban Mê Thuột.
Có nghĩa là các lực lượng Địa phương quân vẫn làm việc lại chiến đấu. Những cơ sở hành chính ba tỉnh Pleiku, Kontum, Phú Bổn (trước 1975 VNCH phân chia Pleiku ra hi tỉnh Pleiku cùng Phú Bổn. Từ thời điểm năm 1976, tỉnh được nhập vào thức giấc Đắk Lắk, sau đó đa phần diện tích lại được nhập sang tỉnh Gia Lai - Kon Tum - NV) vẫn tiếp tục thao tác cùng với thức giấc trưởng, quận trưởng như hay lệ.
Quyết định mang tất cả chủ lực quân, chiến xa, pháo binh, máy cất cánh của quân đoàn 2 ngoài Pleiku, Kontum, tôi đã luận bàn với những tướng lãnh. Đây cũng là một trong quyết định bình thường của Hội đồng tướng lãnh như đưa ra quyết định hôm qua mang đến tướng Trưởng ngoài quân đoàn I”.
Tướng Phú bỗng nhiên hỏi Thiệu:
“Thưa tổng thống, nếu nòng cốt quân thiết giáp, pháo binh rút đi, làm sao địa phương quân kháng đỡ nổi khi địch thủ đánh? Còn hàng chục ngàn dân, gia đình bằng hữu binh sĩ?.
Thiệu trả lời:
“Tôi “cho” địch thủ số dân đó. Với tình trạng nặng nề hiện nay tại, mình phải lo chống thủ, giữ lại được đa số vùng dân cư đông đúc, màu mỡ… rộng là bị kẹt quá nhiều quân trên vùng cao nguyên”.
Cao Văn Viên, trằn Thiện Khiêm với Đặng Văn Quang số đông im lặng, cái vắng lặng mặc nhiên chứng thực sự đồng lõa của họ trong ra quyết định liều lĩnh hình trạng “điếc không sợ hãi súng” của Thiệu.
Khi bàn về trong suốt lộ trình rút, tướng tá Phú kiến nghị cho tỉnh khác lộ số 7 để rút quân vày ông cho rằng trên trục lộ ấy, “hiện không tồn tại chủ lực quân của đối phương”.
Tổng tham mưu Cao Văn Viên trả lời như sau, lúc được Thiệu hỏi ý kiến về sự việc lựa con đường số 7 nhằm rút: “Trình Tổng thống, nếu thực hiện được thức giấc lộ 7, sẽ sở hữu được yếu tố bất ngờ và hi vọng thành công rộng Quốc lộ 19, nối sát Pleiku - Qui Nhơn”.
Và đây là chỉ thị chót của Thiệu đến tướng Phú: “Thiếu tướng Phú, tôi mang đến anh toàn quyền tổ chức và ra quyết định về cuộc hành quân nhằm mang toàn bộ chủ lực quân, chiến xa, pháo binh, máy bay của quân đoàn 2 về che chở duyên hải, với tái chiếm Buôn Mê Thuột.
Kế hoạch sơ sài, người lãnh đạo thiếu tởm nghiệm
Cần nhắc lại rằng thời điểm Thiệu ban hành lệnh triệt thoái một biện pháp rất vô nhiệm vụ này thì bên trên lãnh thổ quân đoàn 2, quân lực VNCH còn có quân số tới 179 nghìn người. Trong số này, có sư đoàn 22 bộ binh, sư đoàn 23 bộ binh, sáu Liên đoàn Biệt Động quân, bốn Trung đoàn Kỵ binh Thiết giáp, với 12 tè đoàn pháo binh. Số quân xa tổng cộng lên đến mức 4000 chiếc mập nhỏ. Đó là chưa tính số máy bay của ko quân VNCH.
Xem thêm: Tuyển Tập Những Bài Thơ Hay Về Tình Yêu Và Cuộc Sống, Những Bài Thơ Tình Hay Nhất
Tầm vóc và kích thước nỗi ai oán của sự sụp đổ nhanh lẹ của VNCH ngày càng hiện rõ trước các lệnh mới của Thiệu, cùng trước các hành động của cung cấp thừa hành.
Một tin tức khác cũng vị thiếu tá Phạm Huấn, sĩ quan lại tùy viên tướng tá Phú nêu ra, đã hỗ trợ người ta hiểu được một trong những phần lý vày đã mang lại sự chảy rã nhanh chóng của cả một Quân đoàn:
Tướng Phú trong buổi họp tại Cam Ranh, và trên đường về, nói cùng với tôi, thề quyết sẽ tử thủ Pleiku. Mà lại chỉ mấy giờ sau, ông họp bộ Tham mưu thi công lệnh triệt thoái. Và sáng hôm nay, ông đã bỏ đi như một bạn chạy trốn, một cấp lãnh đạo không gồm trách nhiệm”.
Ở đoạn trên, thiếu thốn tá Phạm Huấn đã kể đến lực lượng trực thăng gom từ tư Quân khu vực về Pleiku để đổ quân tiếp viện trong chiếc ý định gọi là tái chiếm Ban Mê Thuột. Thế nhưng phân tích cụ thể này, tín đồ ta sẽ thấy chưa bao giờ sự yếu hèn của quân VNCH biểu hiện rõ như dịp này. Cần mất gần tía ngày, quân lực VNCH mới chuyển được sát sáu tiểu đoàn tới sân bay Phước An.
Một số lượng khác cũng cần được nhắc lại nghỉ ngơi đây để làm rõ thêm số trời của một quân nhóm được đào tạo theo binh pháp đơn vị giàu, rồi bỗng bị quăng quật rơi một mình ôm cái kim chỉ nan nhà giàu ấy để áp dụng bằng những phương tiện đi lại nhà nghèo: Chỉ riêng rẽ trong trận Ia Drang, quân lực Mỹ đã cần sử dụng tới toàn thể 450 mẫu trực thăng của Sư đoàn Kỵ binh không vận Mỹ, chưa kể hàng ngàn vận cài đặt cơ lớn bé dại của ko lực Mỹ nhằm chở và một lúc sáu tè đoàn dù VNCH nhảy xuống vùng biên giới ranh giới thức giấc Pleiku.
Nhật cam kết hành quân của binh đoàn 2 ghi rằng chiến lược triệt thoái được thảo hoàn thành trong vòng tất cả hai ngày. Mọi bề ngoài căn bạn dạng và sơ đẳng để xây đắp và điều khiển và tinh chỉnh một cuộc hành binh triệt thoái cấp kế hoạch đã hoàn toàn bị gạt qua 1 bên.
Khu vực trung trọng tâm Kontum quan sát từ đồ vật bay đầu năm 1975 |
Sĩ quan được lựa chọn để tinh chỉnh cuộc hành quân lịch sử dân tộc này là đại tá Phạm Duy vớ (chỉ huy trưởng những đơn vị Biệt đụng quân của Quân khu 2). Không ai chối bao biện rằng đại tá Tất là 1 trong sĩ quan cung cấp tá xuất sắc và can đảm, nhưng kế bên nhiệm vụ lãnh đạo các liên đoàn ở cấp cho quân khu, ông ta chưa có vinh dự thử lửa để điều khiển một cuộc hành quân cấp cho sư đoàn với cấp cao hơn nữa nữa.
Binh sĩ tức giận phun lên máy cất cánh Tư lệnh mặt trận
Vụ đính lon cấp tướng theo lòng tin khẩn cấp này làm bi lụy lòng không ít sĩ quan trong cỗ tham mưu của tướng tá Phú. Tuy nhiên mọi bạn đã kiếm được một lời phân tích và lý giải không mấy vẻ vang: “Ai cũng biết đại tá vớ trước kia thuộc ở Lực lượng Đặc biệt, cùng là bọn em thân tín của tướng mạo Phú.”
Tình trạng vô kỷ luật bắt đầu diễn ra trường đoản cú đây. Lúc được chỉ định làm tân tư lệnh sư đoàn 23 bộ binh, tỉnh trưởng Nha Trang là đại tá Lý Bá Phẩm tự chối. Sau đó, ông ta lại được tướng mạo Phú sai bảo “chịu trách nhiệm về quốc lộ 21 từ bỏ Khánh Dương về Nha Trang, và tổ chức tuyến bảo vệ thứ 3 trên Dục Mỹ. Người ta có thể đoán trước định mệnh của “tuyến trang bị 3” sẽ ra làm sao trong tình nạm này rồi.
Vào buổi chiều ngày đầy lếu láo loạn này, viên tổng lãnh sự Mỹ ở Nha Trang đến chạm mặt tướng Phú. Phía Mỹ đã biết là VNCH mong rút quăng quật cao nguyên, nhưng họ phàn nàn là “không được thông báo và ko được sự hợp tác của phía VNCH”. Vì thế họ đành cần “tự lo liệu di tản nhân viên và các hồ sơ mật tại tía tỉnh Kontum, Pleiku và Phú Bổn.”
Một đoàn xe pháo tăng VNCH tìm đường rút quân |
Trước lúc cuộc triệt thoái bắt đầu, nhật ký hành quân của binh đoàn 2 ghi những cụ thể này:
1. Nhì Liên đoàn Biệt cồn quân của quân đoàn 2 (mang số 25 và 47) đang bảo vệ ở tuyến xa duy nhất của chiến trận nam Pleiku thì được lệnh rút mà không được bảo vệ. Tướng Tất call về quân đoàn xin oanh tạc để yểm trợ cuộc rút của hai liên đoàn kia.
Một sĩ quan thuộc ngồi trên mẫu trực thăng chỉ huy của tướng Tất bật mí rằng “khi bốn lệnh mặt trận cất cánh trên đầu cánh quân này, phía bên dưới đã bắn lên. Toàn bộ các cấp cho của nhì liên đoàn này thường rất tức giận bởi cuộc rút quân ra mắt mau quá, họ cảm giác như bị quăng quật rơi”.
2. Cơ hội gần chiều tối, phi trường Cù khô hanh ở Pleiku bị pháo, nhưng report lại khác nhau. Phụ tá hành binh của tướng tá Phú với tham mưu trưởng của binh đoàn 2 báo cáo rằng sân bay chỉ bị pháo nhẹ, trong lúc Tư lệnh Sư đoàn 6 không quân lại report rằng trường bay bị pháo nặng.
Phi trường hết sức hỗn loạn. Tại Pleiku, khi tướng Phú đi rồi, bốn người có quyền hành độc nhất vô nhị là tướng mạo Tất, tướng mạo Cẩm, tướng tá Sang cùng đại tá Lý. Không người nào phục ai. Mọi việc đều được đưa ra quyết định theo kiểu tự do thoải mái và chỉ bao gồm mục đích có ích cho phe nhóm, mang lại em út dưới quyền.
3. Khoảng tầm 20h. Tướng Phú gọi tư lệnh Sư đoàn 23 cùng Tỉnh trưởng Nha Trang chỉ định phải bảo vệ tối nhiều quốc lộ 21 (Khánh Dương - Nha Trang) không làm cho đối phương đóng góp chốt, với đề phòng sự xáo trộn, lếu loạn trong thị xã.
4, Sau đó, tướng mạo Phú chỉ định cho tướng Cẩm ủy nhiệm các tỉnh trưởng Kontum và Pleiku phải giữ hai tỉnh ấy sau khoản thời gian Bộ tứ lệnh quân đoàn đã rút đi.
5, tướng tá Phú chỉ định cho tỉnh giấc trưởng tỉnh Quảng Đức (địa bàn tỉnh Quảng Đức gần như là địa phận tỉnh Đắk Nông ngày này - NV) là buộc phải giữ tỉnh giấc ấy “bằng hầu như giá,” dầu cho có phải bị tiêu diệt tại đó.
Người ta có thể tóm tắt lệnh của tướng Phú như sau: “Quân đoàn rút đi, còn những tỉnh địa đầu như Kontum, Quảng Đức yêu cầu tử thủ. Các đơn vị Địa phương quân mặc dù chỉ được thiết bị toàn súng hạng vơi lại được giao nhiệm vụ ở lại tranh đấu với lực lượng nòng cốt của QGP, chưa tính là QGP còn được tăng cường nhiều đơn vị chức năng chiến xa và pháo binh”.
Tình cảnh “thượng bất chính, hạ tắc loạn”
Tin binh đoàn 2 rút khỏi cao nguyên trung bộ chẳng còn gì gọi là kín nữa. Nhị ngày trước khi cuộc triệt thoái bắt đầu, những người sống sinh hoạt thị buôn bản Pleiku (dân cũng tương tự quân) hầu hết biết. Hậu quả trước tiên và không tránh được là cướp phá, phun giết và hỗn loạn sinh sống trong và xung quanh thị xã.
Tình hình lếu láo loạn không thua kém tại các phi trường |
Trong chiếc không khí đượm màu chiến bại ấy, tín đồ ta còn phải tận mắt chứng kiến sự chia rẽ, bất mãn và thù hận cho nhau trong cỗ Tham mưu binh đoàn 2 trước và trong khi triệt thoái.
Nhưng tỉnh giấc trưởng Pleiku là đại tá Nhu lại báo cáo với tướng Phú (lúc này có mặt tại Nha Trang) rằng tình trạng có xôn xao nhưng ko trầm trọng lắm.
Vì tỉnh trưởng Pleiku được coi như giờ đồng hồ nói bao gồm thức thay mặt cho tướng mạo Phạm Duy tất (Tư lệnh cuộc triệt thoái) nên tướng Phú tin ở report của ông ta với tường trình với phòng 3 bộ Tổng tham mưu rằng “đại tá Lý mất bình tâm nên report không đúng sự thật”.
Nhân hội chứng Phạm Huấn làm cho những người đọc rất có thể hiểu lầm rằng đại tá Lý quá bất mãn về vụ ko được thăng cấp tướng nên đã bất phục tùng, cơ mà Thiếu tá Phạm Huấn đã cho người ta một cái nhìn trực tiếp thắn về sự hồi hộp của toàn cục bộ tham mưu của binh đoàn 2, từ tư lệnh quân đoàn Phạm Văn Phú cho đến Tham Mưu trưởng Lê xung khắc Lý và các sĩ quan thời thượng khác.
Từ dìm xét của Phạm Huấn, tín đồ đọc sẽ phân biệt một cuộc triệt thoái chiến lược lại được thiết kế theo phong cách một bí quyết cẩu thả gần như là vô trọng trách như vậy. Cấp lãnh đạo binh đoàn lại còn mắc vào loại lỗi sơ đẳng là “thượng bất chính, hạ tắc loạn” nữa.