Lễhội truyền thống lịch sử là hiện tượng lạ lịch sử, hiện tượng kỳ lạ văn hóa có mặt ở nước ta từlâu đời và có vai trò không bé dại trong đời sống xã hội. Những năm gần đây, trongbối cảnhcông nghiệp hoá, hiện đại hoá, hội nhập thế giới của nước ta, vănhóa truyền thống cuội nguồn nói chung, trong số ấy có liên hoan tiệc tùng truyền thống sẽ được hồi phục vàphát huy, làm đa dạng mẫu mã hơn đời sống văn hóa của Việt Nam. Mặc dù nhiên, bên cạnhnhững khía cạnh tích cực, giỏi đẹp trong hồi phục và phát huy tiệc tùng, lễ hội cổ truyền trongđời sống xóm hội đương đại, thì cũng ít nhiều các sự việc nảy sinh khiến cho xã hộicần phải nhìn nhận lại với tìm biện pháp khắc phục để hầu như mặt tinh xảo của lễ hộicổ truyền được tăng cường và phát huy, hạn chế và khắc phục dần những hạn chế, tiêu cực. Vàbao tiếng cũng thế, mọi hành động của con bạn đều ban đầu từ thừa nhận thức, chỉ khichúng ta gồm nhận thức đúng về tiệc tùng, lễ hội cổ truyền thì việc phục sinh và đẩy mạnh nótrong cuộc sống xã hội đương đại new mang lại kết quả mong muốn.
Bạn đang xem: Các lễ hội truyền thống ở việt nam
1. Nhận diện liên hoan tiệc tùng truyền thống
Lễ hội miếu Hương
Lễhội là trong số những “hoạt rượu cồn văn hoá cao”, “hoạt rượu cồn văn hoá nổi trội”trong đời sống con người. Vận động lễ hội là hoạt động của cộng đồng hướng về “xử lý” cácmối quan hệ giới tính của chính xã hội đó. Chuyển động này ra mắt với phần đông hình thứcvà lever khác nhau, nhằm mục đích thoả mãn cùng phục vụ lợi ích đa dạng trước mắt và lâudài của các tầng lớp người; toại nguyện những nhu cầu của các cá nhân và tập thểtrong môi trường mà người ta sinh sống.
Môi trường của lễ hộitruyền thống việt nam về cơ bản chính là nông thôn, thôn xã Việt Nam. Liên hoan làmôi trường thuận lợi mà làm việc đó những yếu tố văn hoá truyền thống lịch sử được bảo đảm vàphát triển. đa số yếu tố văn hoá truyền thống lâu đời đó không chấm dứt được xẻ sung, hoànthiện, quản lý và vận hành cùng các bước phát triển lịch sử dân tộc của từng địa phương tronglịch sử chung của khu đất nước. Nó chính là hệ quả của cả quá trình lịch sử vẻ vang củakhông chỉ một cộng đồng người. Đây chính là tinh hoa được đúc rút, kiểm chứngvà triển khai xong trong dọc dài lịch sử dân tộc của bất cứ một xã hội cư dân nào. Lễ hộicó sức lôi cuốn, lôi kéo và biến đổi nhu cầu, khát khao của người dân cần đượcđáp ứng và thoả nguyện qua các thời đại. Thực chất của lễ hội là sự việc tổng hợp vàkhái quát tháo cao đời sống thiết bị chất, ý thức của fan dân trong buôn bản hội nghỉ ngơi từnggiai đoạn của lịch sử.
Hiện trên ở nước ta cónhiều loại lễ hội, bên cạnh lễ hội cổ truyền còn có Lễ hội mới, (lễ hội hiệnđại, thêm với các sự kiện lịch sử dân tộc hiện đại, phương pháp mạng), tiệc tùng sự khiếu nại (gắn vớidu lịch tiếp thị du lịch, tiệc tùng, lễ hội nhân kỷ niệm trong những năm chẵn ra đời thànhphố, tỉnh, huyện)…, vào đó tiệc tùng, lễ hội cổ truyền thống lịch sử có con số nhiều nhất(khoảng trên 7000 liên hoan trong tổng số ngay gần 9000 lễ hội), phạm vi phân bổ rộng(cả nông thôn, đô thị, vùng núi các dân tộc), gồm lịch sử nhiều năm nhất. Fan tacó thể phân loại tiệc tùng, lễ hội cổ truyền theo thời gian các mùa trong năm, vào đóquan trọng tuyệt nhất là mùa xuân, mùa thu (xuân thu nhị kỳ), phân loại theo phạm vilớn nhỏ: liên hoan làng, liên hoan tiệc tùng vùng, liên hoan tiệc tùng quốc gia. Phân nhiều loại theo tính chấtcủa lễ hội: lễ hội nghề nghiệp (nông, ngư, nghề buôn…), tiệc tùng tôn vinh anhhùng dân tộc, người có công cùng với quê hương, khu đất nước, liên hoan tiệc tùng gắn với những tôngiáo tín ngưỡng rõ ràng như tiệc tùng của Phật, Kitô, Tín ngưỡng dân gian…
Lễ hội cổ truyền lànhững mốc ghi lại chu trình đời sống cấp dưỡng và cuộc sống xã hội của mỗi cộngđồng người, cơ mà một khi chiếc mốc mang tính lễ nghi đó không được thực hiện thì cácquá trình cung ứng và quy trình xã hội đó có khả năng sẽ bị đình trệ, sự tồn tại và cácquan hệ thôn hội có khả năng sẽ bị phá vỡ. Ví dụ, nếu người việt nam và tín đồ Tày chưa thực hiệnnghi lễ “Hạ điền”, “Lồng tồng” thì bài toán gieo hạt đầu mùa sẽ không thể thựchiện, đứa trẻ có mặt nếu chưa được thực thi nghi lễ “thổi tai”, đánh tên thì nóchưa thể trở thành nhỏ người, một nam giới trai đến tuổi trưởng thành mà chưa trảiqua nghi lễ thành đinh, cấp cho sắc thì chưa thể trở thành một thành viên thực sựcủa cùng đồng, một song nam người vợ thanh niên không là lễ tơ hồng, lễ trình gia tiênthì quan trọng trở thành vợ chồng, một bạn chết nếu không được thày Tào củangười Tày không đến tiến hành nghi lễ hotline hồn đưa hồn thì nghi lễ táng sẽkhông được thực thi. Vì chưng vậy, một nghi lễ, lễ hội bao giờ cũng mang tính chuyểntiếp của một quy trình sản xuất vật chất hay làng mạc hội tuyệt nhất định.
Trong số hơn 7000 lễ hộicổ truyền của nước ta, xét về nguồn cội đa số là liên hoan nông nghiệp, đồ sộ banđầu là hội làng. Mặc dù nhiên, trong quá trình lịch sử, các tiệc tùng, lễ hội nông nghiệpnày dần đổi thay đổi, làm đa dạng và phong phú hơn bằng những nội dung lịch sử hào hùng (nhất là lịchsử phòng ngoại xâm), ngôn từ xã hội (nhất là các quan hệ cùng đồng), nội dungvăn hóa khiến cho diện mạo vô cùng đa dạng mẫu mã và đa dạng chủng loại như ngày nay.
So với những loại lễ hộikhác, liên hoan cổ truyền có 3 đặc thù cơ phiên bản sau:
- liên hoan cổ truyền gắnvới đời sốngtâm linh, tôn giáo tín ngưỡng,nómangtính thiêng,do vậy nó thuộc quả đât thần linh, thiêng liêng, đối lậpvới đời sống trần gian, trần tục. Có rất nhiều sinh hoạt, biểu đạt trong lễ hộinhìn bề ngoài là è tục, như các trò vui chơi giải trí giải trí, thi tài, các diễnxướng mang tính phồn thực, cần nó mang ý nghĩa “tục”, mà lại lại là loại trần tụcmang tính phong tục, nên nó vẫn trực thuộc về mẫu thiêng, như tôn sùng sinh thực khímà hội Trò Trám (Phú Thọ) là điển hình.
Tính trung ương linh và linhthiêng của lễ hội nó hình thức “ngôn ngữ” của tiệc tùng làngôn ngữ biểutượng, tính thăng hoa,vượt lên quả đât hiện thực, è cổ tục của đờisống thường ngày. Ví dụ, diễn xướng cha trận tấn công giặc Ân trong Hội Gióng, diễnxướng cờ lau tập trận trong tiệc tùng, lễ hội Hoa Lư, diễn xướng rước Chúa gái (Mỵ Nương)trong Hội Tản Viên… Chính những diễn xướng với tính biểu tượng này tạo nên khôngkhí linh thiêng, hứng khởi và thăng hoa của lễ hội.
Lễ hội Hùng Vương
-Lễ hội cổ truyền là 1 trong sinh hoạt văn hóamang tính khối hệ thống tính phứchợp,một hiện tại tượngvăn hóa dân gian tổng thể,baogồm sát như tất cả các phương diện không giống nhau của đời sống xã hội của nhỏ người:sinh hoạt tín ngưỡng, nghi lễ, phong tục, giao tiếp và gắn kết xã hội, các sinhhoạt diễn xướng dân gian (hát, múa, trò chơi, sảnh khấu…), những cuộc thi tài, vuichơi,giải trí, độ ẩm thực, sở hữu bán… không có một sinh hoạt văn hóa truyền thống nàocủa vn lại rất có thể sánh được với tiệc tùng cổ truyền, trong những số ấy chứa đựng đặctính vừa đa dạng và phong phú vừa nguyên phù hợp này.
- cửa hàng của tiệc tùng cổtruyền làcộng đồng,đó là cộng đồng làng, xã hội nghềnghiệp, cộng đồng tôn giáo tín ngưỡng, cộng đồng thị dân và to hơn cả là cộngđồng quốc gia dân tộc. Có thể nói không có liên hoan nào lại không thuộc về mộtdạng cùng đồng, của một cộng đồng nhất định. Cộng đồng đó là chủ thể sángtạo, chuyển động và trải nghiệm các giá bán trị văn hóa truyền thống của lễ hội.
Ba đặc trưng trên nó quyđịnhtính chất, nhan sắc thái văn hóa, phương pháp tổ chức, thái độ và hànhvi, tình cảmcủa những người dân tham gia lễ hội, biệt lập với những loạihình lễ hội khác như liên hoan tiệc tùng sự kiện, các loại Festival...
Lễ hội cũng giống như bất cứmột hiện tượng lạ văn hóa, làng hội nào cũng đềuchịu sự ảnh hưởng bối cảnh kinhtế - làng hội đương thời và nó cũng đề xuất tự phù hợp ứng biến hóa theo. Tuy nhiên,với một số loại hình tiệc tùng, lễ hội truyền thống thì ba đặc trưng nêu bên trên là ở trong vềbảnchất, là yếu tố bất biến, là hằng số,chỉ tất cả những biểu lộ của bađặc tính trên là rất có thể biến đổi, là khả đổi thay để cân xứng với từng bối cảnh xãhội. Xác minh điều này có chân thành và ý nghĩa lý luận cùng thực tiễn đối với việc phục hồi,bảo tồn cùng phát huy tiệc tùng, lễ hội trong thôn hội hiện nay nay. Bài toán phục dựng, làm mất đicác đặc thù trên của tiệc tùng cổ truyền thực chất là làm biến tấu và phá hoạicác liên hoan đó.
2. Quý hiếm của liên hoan tiệc tùng cổtruyền
Lễ hội Tịch Điền
Khinước ta cũng tương tự ở các nước không giống đã phi vào công nghiệp hoá, tân tiến hoánhưng liên hoan cổ truyền vẫn tồn tại thậm chí còn còn bùng phát dạn dĩ mẽ. Phải chăng lễ hội cổtruyền vẫn thu hút và hấp dẫn con bạn xã hội hiện đại? Nói phương pháp khác, lễ hộicổ truyền vẫn đáp ứng nhu cầu nhu ước của nhỏ người không những trong làng mạc hội cổ truyền màcả làng mạc hội hiện tại đại. Bao gồm được điều đó là do liên hoan tiệc tùng cổ truyền hội tụ các giá trịsau:
Giá trị thay kết và biểudương sức mạnh cộng đồng:
Lễ hội nào thì cũng là củavà nằm trong về một xã hội người nhất định, đó hoàn toàn có thể là cộng đồng làng buôn bản (hộilàng), cộng đồng nghề nghiệp (hội nghề), cộng đồng tôn giáo (hội chùa, hội đền,hội đơn vị thờ), cộng đồng dân tộc (hội Đền Hùng - quôc tế) mang đến cộng đồng nhỏ hẹphơn, như gia tộc, dòng họ... Chính liên hoan tiệc tùng là thời điểm biểu dương sức khỏe của cộngđồng cùng là chất kết dính tạo nên sự cụ kết cùng đồng.
Mỗi cộng đồng hình thànhvà trường tồn trên cơ sở của không ít nền tảng gắn kết, như kết nối do cùng cư trútrên một bờ cõi (cộng cư), kết nối về tải tài nguyên và lợi ích kinh tế(công hữu), gắn kết bởi số mệnh chịu sự bỏ ra phối của một lực lượng rất nhiênnào đó (cộng mệnh), gắn kết bởi nhu cầu sự cảm thông sâu sắc trong các chuyển động sángtạo và thưởng thức văn hoá (cộng cảm)… lễ hội là môi trường xung quanh góp phần đặc trưng tạonên niềm cộng mệnh và cộng cảm của sức khỏe cộng đồng.
Ngày nay, vào điềukiện thôn hội hiện nay đại, con người càng ngày càng khẳng định “cái cá nhân”, “cátính” của chính mình thì không vì vậy cái “cộng đồng” bị phá vỡ, nhưng nó chỉ phát triển thành đổicác sắc thái cùng phạm vi, con người vẫn phải phụ thuộc vào cùng đồng, gồm nhu cầucố kết cộng đồng. Trong điều kiện như vậy, lễ hội vẫn giữ nguyên giá trị biểutượng của sức mạnh xã hội và tạo cho sự cụ kêt cộng đồng ấy.
Tất cả mọi tiệc tùng, lễ hội cổtruyền đều hướng về nguồn. Đó là nguồn cội tự nhiên mà con bạn vốn từ kia sinhra và nay vẫn luôn là một bộ phận hữu cơ; mối cung cấp cội xã hội như dân tộc, khu đất nước,xóm làng, tổ tiên, cỗi nguồn văn hoá... Không những thế nữa, hướng đến nguồn đã trởthành trọng điểm thức của con người việt nam - “uống nước ghi nhớ nguồn”, “ăn quả nhớngười trồng cây”. Bởi vì thế, lễ hội lúc nào cũng đính với hành hương thơm - dulịch.
Ngày nay, vào thời đạicách mạng công nghệ kỹ thuật, tin học hoá, thế giới hóa, con bạn bừng thức giấc vềtình trạng bóc tách rời giữa phiên bản thân mình với từ bỏ nhiên, môi trường; với lịch sử hào hùng xaxưa, với truyền thống cuội nguồn văn hoá rất dị đang bị mai một. Thiết yếu trong môi trườngtự nhiên và xã hội như vậy, hơn bao giờ hết con người càng có nhu cầu hướng về,tìm lại loại nguồn cội thoải mái và tự nhiên của mình, hoà mình vào với môi trường thiên nhiên thiênnhiên; trở về, tìm kiếm lại và khẳng định cái nguồn gốc cộng đồng và phiên bản sắc văn hoácủa mình trong cái tầm thường của văn hoá nhân loại. Chủ yếu nền văn hoá truyền thống,trong kia có lễ hội cổ truyền là 1 trong biểu tượng, có thể đáp ứng nhu cầu bức xúcấy. Đó cũng chính là tính nhân bản bền vững vàng và sâu sắc của lễ hội rất có thể đápứng nhu yếu của con tín đồ ở các thời đại.
Giá trị thăng bằng đờisống trung ương linh:
Bên cạnh cuộc sống vậtchất, cuộc sống tinh thần, tư tưởng còn hiện hữu đời sống trung tâm linh. Đó là đờisống của nhỏ người nhắm đến cái cao niên thiêng liêng - chân thiện mỹ - cái màcon fan ngưỡng mộ, cầu vọng, tôn thờ, trong số ấy có tinh thần tôn giáo tínngưỡng. Như vậy, tôn giáo tín ngưỡng trực thuộc về đời sống chổ chính giữa linh, tuy nhiênkhông phải toàn bộ đời sống trung tâm linh là tôn giáo tín ngưỡng. Thiết yếu tôn giáo tínngưỡng, những nghi lễ, lễ hội góp thêm phần làm thoả mãn nhu cầu về đời sống trọng điểm linhcủa nhỏ người, chính là “cuộc đời lắp thêm hai”, đó là trạng thái “thăng hoa” tự đờisống è cổ tục, hiện nay hữu.
Xã hội tiến bộ với nhịpsống công nghiệp, các hoạt động vui chơi của con người trong khi được “chương trình hoá”theo nhịp hoạt động vui chơi của máy móc, mệt mỏi và đối chọi điệu, ồn ào, chật chội nhưngvẫn cảm thấy cô đơn. Một đời sống bởi vậy tuy có vừa đủ về vật hóa học nhưng vẫnkhô cứng về đời sống lòng tin và trung ương linh, một đời sống chỉ gồm dồn nén, “trậttự” nhưng thiếu sự tháo dỡ mở, xô bồ, “tháo khoán”... Tất cả những loại đó tinh giảm khảnăng hoà đồng của con người, có tác dụng thui chột những khả năng sáng tạo ra văn hoá mangtính đại chúng. Một đời sống như vậy không có “thời điểm mạnh”, “cuộc sống thứhai”, không có sự “bùng cháy” cùng “thăng hoa”.
Trở về cùng với văn hoá dântộc, tiệc tùng cổ truyền con fan hiện đại bên cạnh đó được tắm bản thân trong dòngnước non đầu mối cung cấp của văn hoá dân tộc, tận thưởng những khoảng thời gian rất ngắn thiêng liêng,ngưỡng vọng những hình tượng siêu việt cao tay - chân thiện mỹ, được sống nhữnggiờ phút giao cảm hồ nước hởi đầy niềm tin cộng đồng, nhỏ người rất có thể phô bày tấtcả số đông gì là tinh tuý đẹp tươi nhất của bạn dạng thân qua các cuộc thi tài, qua cáchình thức diễn tả nghệ thuật, phương pháp ăn mang lộng lẫy, đẹp đẽ khác hẳnngày thường... Toàn bộ đó là trạng thái “thăng hoa” từ đời sống hiện thực, vượtlên trên đời sống hiện thực. Nói bí quyết khác, tiệc tùng, lễ hội đã trực thuộc về phạm trù cáithiêng liêng của đời sống trung tâm linh, đối lập và thăng bằng với dòng trần tục củađời sống hiện thực.
Xem thêm: Xem Phim Chiếc Lá Cuốn Bay Tập 1 9 Tập 1, Xem Phim Chiếc Lá Cuốn Bay
Giá trị sáng tạo và hưởngthụ văn hóa:
Lễ hội là một trong những hình thứcsinh hoạt tín ngưỡng - văn hoá cộng đồng của quần chúng ở nông thôn cũng như ở đôthị. Trong các liên hoan tiệc tùng đó, dân chúng tự đứng ra tổ chức, bỏ ra phí, trí tuệ sáng tạo và táihiện các sinh hoạt văn hoá cộng đồng và thưởng thức các quý giá văn hoá với tâmlinh, vì vậy, lễ hội khi nào cũng thấm đượm ý thức dân nhà và nhân bạn dạng sâusắc. Đặc biệt trong “thời điểm mạnh” của lễ hội, lúc mà toàn bộ mọi fan chanhoà trong không gian thiêng liêng, xốn xang thì các đứt quãng xã hội thân cá nhânngày thường hình như được xoá nhoà, con bạn cùng sáng chế và trải nghiệm nhữnggiá trị văn hoá của mình.
Điều này còn có phần như thế nào đốilập với cuộc sống thường nhật của rất nhiều xã hội phát triển, khi mà phân công laođộng xóm hội đang được chuyên môn hoá, yêu cầu sáng tạo thành và thưởng thức văn hoá củacon bạn đã phần nào bóc tách biệt.
Đấy là chưa tính trong xãhội duy nhất định, một lớp bạn có độc quyền có hoài bão “cướp đoạt” những sáng tạovăn hoá cộng đồng để giao hàng cho ích lợi riêng của mình. Đến như nhu cầu giaotiếp với thần linh của con người cũng tập trung vào trong 1 lớp người có “khả năngđặc biệt”. Như vậy, nhỏ người, đứng từ khía cạnh quảng đại quần chúng, ko cònthực sự là đơn vị của quy trình sáng sản xuất và hưởng thụ các quý hiếm văn hoá mộtcách bình đẳng nữa. Xu thế đó phần nào xói mòn ý thức nhân bản của vănhoá, làm tha hoá chính bạn dạng thân bé người. Vì vậy, con tín đồ trong làng hội hiệnđại, thuộc với xu thế dân nhà hoá về gớm tế, thôn hội thì cũng ra mắt quátrình dân chủ hoá về văn hoá. Thiết yếu nền văn hoá truyền thống, trong những số ấy có lễhội truyền thống là môi trường tiềm ẩn những nhân tố dân chủ trong sáng tạo vàhưởng thụ những giá trị văn hoá ấy.
Giá trị bảo tồn và traotruyền văn hóa:
Lễ hội không chỉ có là tấmgương bội nghịch chiếu nền văn hoá dân tộc, ngoài ra là môi trường xung quanh bảo tồn, làm cho giàu vàphát huy nền văn hoá dân tộc bản địa ấy.
Cuộc sinh sống của con ngườiViệt Nam chưa hẳn lúc nào cũng là ngày hội, cơ mà trong chu kỳ một năm, với baongày tháng nhọc nhằn, vất vả, lo âu, nhằm rồi “xuân thu nhị kỳ”, “tháng tám giỗcha, tháng ba giỗ mẹ”, cuộc sống thường ngày nơi làng quê vốn yên bình ấy vang dậy tiếngtrống chiêng, tín đồ người tụ hội chỗ đình miếu mở hội. Vị trí đó, con fan hoáthân thành văn hoá, văn hoá làm biến đổi con người, một “bảo tàng sống” về vănhoá dân tộc bản địa được hồi sinh, trí tuệ sáng tạo và trao truyền từ vậy hệ này sang nỗ lực hệkhác. Tôi đã các lần từ bỏ hỏi, ví như như không có nghi lễ và hội hè thì các lànđiệu dân ca như quan lại họ, hát xoan...; những điệu múa xanh tiền, bé đĩ đánh bồng,múa rồng, múa lân...; các vẻ ngoài sân khấu chèo, hát bội, rối nước, cảilương...; những trò chơi, trò diễn: Đánh cờ người, chọi gà, nghịch đu, đánh vật,bơi trải, tiến công phết, trò trám... Sẽ thành lập và duy trì như cố gắng nào vào lòngdân tộc suốt hàng ngàn năm qua. Và bởi vậy thì dân tộc và văn hoá dân tộc bản địa sẽđi đâu, về đâu, sẽ còn mất ra sao?
Đã ai đó từng nói làngxã vn là chiếc rốn hình thành, bảo tồn, sinh ra văn hoá truyền thống củadân tộc độc nhất là trong hoàn cảnh bị xâm lược với đồng hoá. Trong cái làng xãnghèo nàn ấy, ngôi đình mái chùa, mẫu đền và cùng với nó là tiệc tùng với “xuânthu nhị kỳ” đó là tâm điểm của trung tâm văn hoá đó. Không tồn tại làng buôn bản Việt Namthì cũng không có văn hoá Việt Nam.
Điều này càng rất kỳquan trọng trong điều kiện xã hội công nghiệp hoá, tân tiến hoá và trái đất hoáhiện nay, khi cơ mà sự nghiệp bảo tồn, có tác dụng giàu cùng phát huy văn hoá truyền thốngdân tộc trở nên quan trọng đặc biệt hơn lúc nào hết, thì làng xã và tiệc tùng, lễ hội Việt nam lạigánh 1 phần trách nhiệm là nơi bảo tồn, có tác dụng giàu cùng phát huy phiên bản sắc văn hoádân tộc!
3. Thực trạng vận động củacác tiệc tùng truyền thống sinh hoạt Việt Nam
Lễ hội Quan gắng âm
Nhữnghiệu quả cần yếu phủ nhận:
Trong trong thời hạn qua,công tác tổ chức và quản lý lễ hội ở nước ta đã có không ít chuyển trở thành tích cực,từ tư duy thừa nhận thức của các cấp lãnh đạo và toàn buôn bản hội; việc phát hành và thựcthi những văn phiên bản quản lý đơn vị nước, công tác thanh tra, kiểm tra tiệc tùng cho đếnviệc hồi phục và phát huy có hiệu quả nhiều tiệc tùng, lễ hội dân gian, đóng góp thêm phần quantrọng vào việc đảm bảo an toàn và phạt huy quý giá di sản văn hóa dân tộc, cải thiện đờisống niềm tin của nhân dân.
Hầu không còn các liên hoan tiệc tùng quymô giang sơn đến những lễ hội nhỏ phạm vi làng, xã những được tổ chức các nghi thứccúng lễ trang trọng, rất thiêng và thành kính. Công tác tham gia phần hộiphong phú hấp dẫn, bảo tồn có chọn lọc những phong tục tập quán tốt đẹp của dântộc theo xu thế lành mạnh, tiến bộ, ngày tiết kiệm, tổ chức các vận động văn hóadân gian, diễn xướng dân gian, dân ca, dân vũ, dân nhạc của những dân tộc đểquảng bá, reviews những giá bán trị văn hóa của các dân tộc Việt Nam.
Mặt khác, việc tổ chứclễ hội dân gian đã phối hợp gắn kết các chuyển động văn hóa, thể dục truyền thốngvới quảng bá du lịch, reviews hình hình ảnh đất nước, con người nước ta và mỹtục truyền thống văn hoá thọ đời tốt đẹp, độc đáo của dân tộc bản địa ta, khẳng địnhbản lĩnh, trí tuệ, trung ương thức hướng về nguồn cội của cùng đồng. Đồng thời, cácsinh hoạt tiệc tùng, lễ hội truyền thống đã góp thêm phần giáo dục đạo lý uống nước ghi nhớ nguồn,tạo sự kết nối giữa những thành viên trong cùng đồng, tạo nên sự vẻ đẹp của các côngtrình tín ngưỡng, tôn giáo.
Do đẩy mạnh vai trò chủthể của fan dân vận động lễ hội đã được xã hội hoá rộng rãi, huy động đượcnguồn lực bự từ nhân dân, mối cung cấp tài trợ, cung tiến ngày dần tăng, nguồn thuqua công đức, lệ phí, dịch vụ đa số đã được sử dụng cho trùng tu, tôn tạocác di tích lịch sử dân tộc văn hoá, tổ chức liên hoan tiệc tùng đã cùng đang đóng góp phần bảo tồn cácphong tục, tập quán truyền thống và vận động phúc lợi công cộng.
Thông qua lễ hội, đang vàđang tạo lập môi trường thuận tiện để quần chúng thực sự là chủ thể của hoạt độnglễ hội, dữ thế chủ động sáng tạo, thuộc tham gia tổ chức, đóng góp sức người mức độ củacho các tiệc tùng truyền thống, nâng cấp trách nhiệm của tổ chức cá nhân và cộngđồng trong tham gia chuyển động lễ hội, cân xứng với sự phạt triển kinh tế xã hộicủa đất nước và nhu yếu tín ngưỡng của các tầng lớp nhân dân.
Với tư giải pháp là tàinguyên phượt nhân văn quánh biệt, phiên bản thân các lễ hội hay câu hỏi tổ chức các lễhội phối kết hợp phát triển du ngoạn là quy mô mới được hình thành trong thời điểm gần đâyvà sẽ trên đà cải tiến và phát triển mạnh, đem đến những kết quả văn hóa và kinh tếthiết thực như những reviews của bộ Văn hóa, thể dục thể thao và du lịch tại Hội nghịtriển bắt đầu khởi công tác văn hóa, thể thao cùng du lịch: “Hoạt động lễ hội đã thực sựtrở thành vận động văn hóa du lịch, quảng bá hình hình ảnh đất nước và nhỏ ngườiViệt Nam, đóng góp phần thúc đẩy tăng trưởng ghê tế”.
Nhờ công tác làm việc chỉ đạoquyết liệt của bộ và sự vào cuộc của những cơ quan chuyên môn như thanh tra Bộ,Cục văn hóa cơ sở, cục Di sản Văn hóa, Viện văn hóa Nghệ thuật Việt Nam, trongmùa liên hoan tiệc tùng Xuân 2012 vừa qua, chiêu mộ số vĩnh cửu trong công tác quản lý, tổ chức lễhội đã tất cả những biến hóa cơ phiên bản như liên hoan tiệc tùng chùa mùi hương (Hà Nội), Đền è (NamĐịnh). . .
Bốn chú ý về tổ chức1ễ hội truyền thống hiện nay:
Bên cạnh các điều đángmừng trên, quan sát bức tranh tiệc tùng cổ truyền hiện nay nay, ta vẫn thấy canh cánhnhững lo lắng, băn khoăn. Sau một thời gian dài, vày chiến tranh, vày quan niệmấu trĩ, sai lầm của bọn chúng ta, liên hoan mất mát, tiêu điều, ni phục hưng trở lại,do vậy cũng không tránh khỏi lệch lạc, khiếm khuyết; công tác tổ chức triển khai và quảnlý lễ hội đã với đang phát sinh nhiều bất cập, nhiều tiêu giảm và tồn tại. Tìnhhình này được phản ánh hay xuyên, liên tục trên các phương tiện tin tức đạichúng, tại những hội nghị, hội thảo cho tới cả nghị ngôi trường của Quốc hội, gâykhông ít bao tay trong xóm hội. Có thể khái quát mắng thành bốn hiện tượng lạ đáng cảnhbáo như sau:
Đơn điệu hoá lễ hội:
Văn hoá nói thông thường cũngnhư tiệc tùng nói riêng, bản chất của nó là nhiều dạng. Thuộc là lễ hội, nhưng mà mỗivùng miền, thậm chí mỗi làng sắc nét riêng, theo kiểu người xưa nói “Chiêng làngnào xã ấy đánh, thánh làng nào làng ấy thờ”. Hay fan xưa khi nói đến nhữngnét riêng rẽ của liên hoan tiệc tùng từng buôn bản của Xứ Đoài thì đã bao gồm câu ca :
Bơi Đăm, Rước Giá, HộiThầy
Vui thì vui vậy, chẳngtầy rã La
Như vậy, mỗi liên hoan đềucó cốt cách, nhan sắc thái riêng, thu hút khách thập phương mang đến với tiệc tùng làngmình. Mặc dù nhiên, ngày nay, tiệc tùng, lễ hội đang đứng trước nguy hại nhất thể hoá, đơnđiệu hoá, hội làng mạc nào, vùng nào thì cũng na ná như nhau, có tác dụng thui chột đi tính đadạng của lễ hội, du khách thập phương sau đó 1 vài lần tham dự buổi tiệc thì cảm thấy nhàmchán và không thể hứng thú đi dạo hội nữa.
Trần tục hoá lễ hội:
Lễ hội thêm với tínngưỡng dân gian, do vậy nó nằm trong về đời sống trung ương linh nó sẽ đem “tính thiêng”.Tất nhiên, tính thiêng là cái vĩnh hằng, nhưng trong mỗi xã hội nó được biểuhiện ngơi nghỉ những hình thức khác nhau. Liên hoan tiệc tùng cổ truyền mặc dù nảy mầm, bén rễ từ bỏ đờisống hiện nay thực, nai lưng tục, nhưng phiên bản thân nó là sự việc thăng hoa từ cuộc sống hiệnthực và trần tục ấy. “Ngôn ngữ” biểu thị của tiệc tùng, lễ hội là ngôn ngữ biểu tượng. Vídụ, 3 trận chiến giặc Ân của ông Gióng trong hội Gióng là 3 trận đánh với tínhbiểu trưng. Giặc Ân cũng hình mẫu hoá thành nguyên tố “âm” của 28 cô gái. Để nóivận hành của trời đất tương quan đến canh tác nntt của bạn nông dân,thì trong hội vật mong hay hội đánh phết, người xưa đã đặc trưng hoá trái cầuhay trái phết thành màu đỏ hình tượng cho mặt trời, được đánh theo phía đôngtây là hoạt động của phương diện trời…
Ngày nay, vào phục hồivà trở nên tân tiến lễ hội, bởi vì chưa nắm được chân thành và ý nghĩa thiêng liêng, đặc biệt là cáchdiễn đạt theo cách “biểu trưng”, “biểu tượng” của tín đồ xưa, nên liên hoan đang bịtrần tục hoá, tức nó không còn giữ được tính thiêng, tính thăng hoa với ngôn ngữbiểu tượng của tiệc tùng, lễ hội và do đó lễ hội không còn là liên hoan tiệc tùng đích thực nữa.
Quan phương hoá lễ hội:
Văn hoá nói chung, trongđó gồm sinh hoạt liên hoan tiệc tùng là trí tuệ sáng tạo của nhân dân, bởi vì nhân dân và vì chưng dân. Đó làcách thức mà bạn dân nói lên những ý muốn ước, khát vọng trung tâm linh, nhất trí nhucầu trí tuệ sáng tạo và hưởng thụ văn hoá của mình. Vì vậy, tự bao đời nay, tín đồ dânbỏ công sức, tiền của, tâm sức của chính bản thân mình ra để sáng chế và duy trì sinh hoạt lễhội. Đó đó là tính nhân bản, khát khao dân nhà của người dân, nó không giống vớicác nghi thức, lễ lạt của triều đình phong loài kiến trước kia.
Trong việc hồi sinh vàphát huy liên hoan cổ truyền hiện nay nay, dưới danh nghĩa là đổi mới lễ hội, thêm lễhội với giáo dục truyền thống, gắn lễ hội với du lịch…đây đó cùng ở rất nhiều mức độkhác nhau đang ra mắt xu hướng quan phương hoá, áp để một số mô hình địnhsẵn, khiến cho tính nhà động, sáng chế của bạn dân bị suy giảm, thậm chí họ cònbị gạt ra bên ngoài sinh hoạt văn hoá nhưng mà vốn xưa là của họ, vị họ và vì họ. Chínhxu phía này làm cho lễ hội với nặng tính hình thức, phô trương, “giả tạo”,mà hệ trái là vừa tác động tiêu rất tới đơn vị văn hoá, vừa để cho du kháchhiểu sai lệch về nền văn hoá dân tộc.
Thương mại hoá lễ hội:
Cần biệt lập giữa hoạtđộng giao thương trong tiệc tùng và việc thương mại dịch vụ hoá lễ hội. Từ bỏ xa xưa, trong lễhội luôn luôn phải có việc mua bán những sản phẩm độc đáo của địa phương, các mónăn quánh sản, mà lại hội chợ Viềng Ở nam giới Định và các hội chợ vùng núi là hiện tại tượngđiển hình. Bao gồm các hoạt động mua phân phối đó vừa mang ý nghĩa sâu sắc văn hoá, phong tục“mua may phân phối rủi”, vừa tiếp thị các thành phầm địa phương, đem lại những thunhập đáng kể cho một số trong những ngành nghề sinh hoạt địa phương. Đó là các vận động rất đángkhuyến khích.
Tuy nhiên, cùng rất xuhướng phục sinh và phát triển liên hoan tiệc tùng hiện nay, thì ít nhiều các vận động mangtính “thương mại hoá”, lợi dụng liên hoan để thu lợi bất chính, nghiền buộc, bắt chẹtngười đi trẩy hội, đặc biệt là lợi dụng tín ngưỡng trong tiệc tùng để “buôn thầnbán thánh” theo kiểu “đặt lễ thuê”, “khấn vái thuê”, bói toán, đặt các “hòmcông đức” tràn lan, sản xuất dựng các “di tích mới” để thu chi phí như vào lễ hộiChùa Hương, Bà Chúa Kho... Cũng không phải không tồn tại một số “tổ chức” mệnh danhlà quản lý lễ hội, vận động du lịch để buôn bán vé thu tiền bất chủ yếu khách trẩyhội. Những hoạt động thương mại này đi ngược lại tính linh thiêng, văn hoá củalễ hội, đẩy lễ hội rớt xuống tới mức thấp độc nhất vô nhị của cuộc sống trần tục.