Thể loại: Nguyên sang, hiện nay đại, HE, cường cường, tình cảm, ngọt sủng, vườn cửa trường, mừng thầm oan gia, chủ thụ, thành phố tình duyên, thanh thủy văn.
Bạn đang xem: Bạn cùng bàn làm tôi vô tâm học tập
Độ dài: 84 chương thiết yếu văn + 1 phiên ngoại.
Nhân đồ chính: Trì Dã x Văn Tiêu.
Người có truyền thuyết, chòng ghẹo nhả lắm mồm công x trước nỗ lực bút chịu khó học tập, sau xách gậy rước “đức” thu phục người khác lạnh lùng thụ.
Trong sâu thẳm mùa đông, sau cùng tôi cũng đọc được vào tôi có mùa hè bất diệt.
Trì Dã với Văn Tiêu là hai thái cực trái ngược nhau. Nếu như như Trì Dã là một học sinh cá biệt, lúc nào thì cũng thi được 60 điểm không hơn không kém, trốn học, tấn công nhau, thái độ cợt nhả, thì Văn Tiêu trong đôi mắt mọi bạn lại là học sinh chuyển trường có thành tích xuất sắc, cho dù nghỉ một thời hạn dài tuy vậy vẫn hoàn toàn có thể ung dung cố gắng được địa chỉ số 1. Một Văn Tiêu trông có vẻ lạnh nhạt, yếu hèn ớt, mọi bạn nhìn vào chỉ lo học thần bị đại ca bắt nạt, nhưng chủ yếu đại ca lại chứng kiến học thần thế ống nước phang người. Trì ca còn phát hiển thị Văn Tiêu này thoạt tưởng những gai nhọn, nhưng va đến được mới phân biệt chỉ là “gai mềm”, giống như gãi vào trái tim hắn, khiến hắn không kìm được mà mong che chở.
Xem thêm: Đừng Nghĩ Sức Chịu Đựng Của Đàn Bà Là Không Giới Hạn, Khi Đã Đến Ngưỡng Họ Cũng Rất Tuyệt Tình
Hai thiếu hụt niên phần nhiều mang vào mình phần đa vết thương không lành, nhờ duyên phận mà gặp gỡ được nhau, trở thành các bạn cùng bàn. Văn Tiêu chẳng cảm xúc Trì ca là fan đáng sợ, thậm chí cuộc sống đời thường của cậu khi có fan đó trở buộc phải thật khác biệt. Trì Dã vươn lên là những gì bắt buộc thành tất cả thể, không xong thu hút cậu. Văn Tiêu đậy đậy vết thương của bản thân bằng thái độ lạnh lùng thờ ơ, còn Trì Dã lại khoác lên mình sự chòng ghẹo nhả, buông thả. Bởi vì thế nhưng mà Văn Tiêu new cảm thấy trái tim cậu yếu đuối và nhạy cảm khi tất cả sự hiện diện của Trì Dã.
Trì Dã trước giờ luôn luôn sống hết sức kiên cường, với trên vai trọng trách gia đình, bà mẹ bệnh tật, em gái còn nhỏ. Đôi khi Trì ca sẽ nghĩ phiên bản thân hoàn toàn có thể mệt mang lại chết, nhưng hắn quan trọng chết, dù cho có rơi vào âm ti cũng cần bò ra. Tuy nhiên rồi Trì Dã lại sở hữu thêm một lí vì để cố gắng, là chúng ta cùng bàn của hắn – Văn Tiêu. Trì Dã ưa thích nhất là đến trường, nhưng cuộc sống đời thường đã bẻ gãy niềm ái mộ của hắn, từng là học viên đứng đầu, mang đến dù rất có thể làm bài bác thi thiệt tốt, tuy thế hắn vẫn bất chấp giữ vững số lượng 60 điểm. Một Trì Dã như thế tiến vào cuộc sống Văn Tiêu, giống như một vầng thái dương dẫn dắt cậu bước thoát ra khỏi bóng buổi tối đã che phủ cậu.
Giống như tình cảm là 1 trong liều thuốc, có đắng ngắt tuy nhiên lại chữa trị lành dấu thương, tuổi thanh xuân của Trì Dã cùng Văn Tiêu cũng chan chứa cảm xúc, cũng đều có sự phân tách ly, còn có cả sự trưởng thành. Như lời thầy nhà nhiệm nhắn gởi Trì Dã trước lúc hắn nghỉ học:
Cho dù bắt buộc chịu đựng sự cản trở của số phận, ngàn vạn lần cũng đừng tiến công mất sự tâm huyết của tuổi trẻ trong lòng mình.
Đối cùng với Trì Dã, Văn Tiêu chính là tuổi trẻ, là sức nóng huyết tx thanh xuân mà hắn thiết yếu đánh mất.
“Tôi thiệt sự siêu nhớ cậu.”
“Trì Dã, trong trường học không tìm được cậu…”
“Trì ca, tôi biết cậu ở chỗ nào nhưng lại ko dám đi tìm cậu…”
“Trì Dã, rõ ràng tôi đã khắc thương hiệu cậu tuy nhiên vẫn không nhận thấy cậu…”
“Trì ca, lúc chạm chán lại cậu, cậu sẽ không vui vẻ thích người khác chứ?”
“Anh, cậu sẽ giúp tôi làm thêm nữa chứ, giống như như buổi trưa hôm đó…”
“Trì Dã, thiệt xin lỗi, lúc cậu khóc tôi không ở bên cạnh cậu Trì Dã…”
“Bạn thuộc bàn của tớ chỉ tất cả mình cậu, cậu là các bạn cùng bàn của tôi, tôi không thích người khác ngồi cùng bàn cùng với tôi.”
“Cậu nói gì tôi số đông nhớ, người khác gửi thư tình, tôi không đọc một chữ như thế nào hết…”
“Nói chuyện yêu thương đương? Được mà…”
“Đúng, tôi mang đến là ý muốn tìm cậu hôn tiếp…”
Ban đầu tui đọc ra mắt còn suy nghĩ truyện đẳng cấp vui vẻ hài hước, nhưng rồi tui nhầm. Tuy cũng có ngọt sủng đấy, tuy thế mà tim tui cứ bị bóp chặt khi phải thấy Trì ca vất vả, vật lộn cùng với số phận mà lại vẫn yêu cầu giữ sự kiêu ngạo trong lòng. Tui rất kì bế tắc khi thấy Trì Dã và Văn Tiêu bắt buộc chia xa, rồi lại tan vỡ òa khi Trì Dã sờ thấy tên bản thân được Văn Tiêu xung khắc trong hộc bàn. Tính ra thì nhì người không hẳn là hết yêu, cũng chẳng bắt buộc là hiểu lầm gì cả, chỉ là cuộc sống thường ngày của Trì ca quá tự khắc nghiệt.
Vốn dĩ phải reviews thật so deep, cơ mà đầu tui vẫn đang quay cuồng. Kiên cố tiếp bắt buộc tìm một truyện cười từ đầu đến cuối để yên ủi trái tim. Ớ, tui ko nói truyện này đau khổ, xuôi ngược gì nhé, chả qua là tui quen sự hường phấn rồi nên hơi hiện thực tí có tác dụng tui xúc hễ quá thôi. T^T