"Vì anh yêu mến em như yêu mến cây bàng non..." gần đây có nhiều người dân tỏ ra khó hiểu về lời ca khúc "Vì anh yêu quý em" (hay còn nghe biết với cái tên khác là "Vô cùng" - nhạc Võ Hoài Phúc, thơ Huỳnh Tuấn Anh) với thắc mắc về hình hình ảnh "cây bàng non".
Bạn đang xem: Anh thương em như thương cây bàng non
Nguyên nhân lại là "anh yêu thương em như yêu thương cây bàng non" mà không phải là 1 trong loài cây khác? Tôi nghe biết "Vô cùng" trong chuyến đi Trường Sa năm 2015. Tức thì từ lần đầu tiên nghe bài bác hát này trong đêm giao lưu nghệ thuật trên hòn đảo Sơn Ca tôi đã biết thành thu hút vị giai điệu khi nhẹ nhàng, sâu lắng khi domain authority diết xoáy vào lòng người. Cũng khá lâu rồi tôi new tìm thấy một ca khúc nhạc trẻ mà lại ca từ đẹp với giàu mức độ gợi cho như thế. "Em nghe gì ko từng phân tử mưa đã call tên Anh bỗng nhiên thấy thương cây bàng non, thương loại bóng cô phòng Đâu là cô đơn? giả dụ mình nghe nhau trong phân tử mưa, nghe tiếng khóc mưa rơi, nghe giờ mưa cười và tiếng trái tim từng tối gõ bên trên lá bàng non, em nghe gì không...hỡi em do anh thương em, như yêu quý cây bàng non Cây nhớ ai làm thế nào nói được vị anh yêu mến em, như thương phân tử mưa non lẩn thẩn Vỡ rồi...mà giành được đâu Anh yêu đương em sẽ không còn cần trước sau vị anh đang đặt mình ở phía vô cùng..." người sáng tác không một lần nào nói tới biển, đến tín đồ lính đảo, nhưng lại tôi luôn nhìn thấy hình ảnh của bọn họ và của bản thân mình trong bài bác hát này. Có lẽ rằng những người từng đi ngôi trường Sa sẽ nắm rõ hơn hình hình ảnh "anh yêu mến em như yêu mến cây bàng non". Cây bàng non - hay là cây bàng vuông biểu tượng của trường Sa ngăn chặn lại nắng gió cùng bão dông mà lại vươn lên giữa đảo? "Cây bàng non" mà không hẳn một cây bàng đang già. Hay sẽ là thứ tình yêu vừa chớm nở, vừa nhảy mầm vươn lên như cây bàng non. "Cây bàng non", "hạt mưa non dại" - gần như thứ mỏng mảnh manh, yếu đuối tượng trưng cho người con gái yếu đuối mềm, đại diện cho tình ái đầy trắc trở. Họ gặp mặt nhau trên đảo này, bao gồm khi chỉ vài ba tiếng đồng hồ đeo tay ngắn ngủi. Không biết rồi về sau có gặp gỡ lại nhau được xuất xắc không, có đến được cùng với nhau hay không nhưng đấng mày râu trai ấy vẫn luôn luôn dành cảm xúc cho cô gái. Nếu như trên đảo, họ nâng niu, bảo hộ cho cây bàng non trước nắng và nóng gió, thì cảm xúc kia cũng vậy, thân muôn vàn cực nhọc khăn, vô vàn xa giải pháp tình yêu thương ấy yêu cầu một sự trân trọng, thấu hiểu và gìn giữ. Để rồi đêm xuống, nghe giờ đồng hồ mưa vỡ lẽ trên lá bàng non nhưng thương thiếu nữ ở phía đất liền. Cái xúc cảm một người lên tàu về đất liền, nhằm lại trong lòng người ngơi nghỉ lại giữ đảo bao ghi nhớ nhung, tiếc nuối. Ghi nhớ nhau, có nhớ nhau cũng chỉ biết đứng ở phía tây của quần đảo nhìn về lục địa đầy cô đơn: "cây ghi nhớ ai làm sao nói được". "Vô cùng" - tôi phù hợp tên bài hát như thuở đầu hơn. Cái cảm xúc vô cùng khi đứng trước biển, khôn cùng khi xa bí quyết nhau trăm ngàn nhỏ sóng. Câu cuối của bài bác hát thực sự hết sức đẹp "Anh yêu thương em sẽ không cần trước sau, vì anh sẽ đặt mình ở hướng vô cùng." Tôi luôn tự hỏi bên trên đời này trang bị tình cảm trong sáng và cao đẹp nhất như vậy có còn tuyệt không? mặc dù chẳng biết ái tình trong xa xôi đứt quãng ấy có kết quả hay không tuy nhiên thương là yêu quý thôi. Cũng có thể đó là tình cảm solo phương của đấng mày râu trai. Ở phía xa xăm ấy, liệu em tất cả nghe được "tiếng mưa", nghe được "tiếng trái tim" này tốt không? "Thương" em mà chưa phải là "anh yêu thương em như yêu cây bàng non". "Thương" nghe vào đó còn tồn tại trân trọng cùng cả xót xa. Đoàn Ngọc (Viễn Hải)